Thơ 1-2-3 Trần Nguyệt Ánh: Em lạc mình khi gió cuốn trời xa!

Anh có nghe đá núi chuyển mình?// Những thanh âm bật lên va vào vũ trụ/ Lời yêu vùi trong đá, gió cuốn về biển sâu// Anh ngỏ lời khi thần tình yêu chơi trốn tìm đuổi bắt/ Đá vẫn chuyển mình trong lòng đất/ Em lạc mình khi gió cuốn trời xa!

Nhà thơ Trần Nguyệt Ánh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Đá Voi mẹ, Đá Voi cha

Sừng sững mọc lên giữa núi rừng hùng vĩ
Đá mẹ hiền hoà dưới chân núi Chư Yang Sin bất tận

Đá cha ngự thung lũng Yang Tao chẳng biết tự bao giờ?
Cảm ơn hai vị thần đã che chở quê
Để vùng đất ba zan bình yên nếp nhà dài nối mãi!

 

Anh có nghe đá núi chuyển mình?

Những thanh âm bật lên va vào vũ trụ
Lời yêu vùi trong đá, gió cuốn về biển sâu

Anh ngỏ lời khi thần tình yêu chơi trốn tìm đuổi bắt
Đá vẫn chuyển mình trong lòng đất
Em lạc mình khi gió cuốn trời xa!

Tranh của họa sĩ Nguyễn Anh Đào

Em ở đâu mùa thu vàng hoa cúc?

Để sen tàn héo rũ cả hoàng hôn
Tiếng đàn ai vọng vang triền núi

Hát ru đời chếnh choáng men say
Vịn câu hát một đời du mục
Khúc tình thu mải miết đi tìm!

 

Em bỏ quên tháng Năm trên thềm rêu phong cũ

Nơi bậc thang hò
hẹn phía nhà Dài
Tiếng chim rừng vẫn quắt quay gọi bạn

Suối đêm mơ sóng nhớ chảy ngược dòng
Chiều tắt nắng hoàng hôn xuôi về bến
Bên dốc đời hoen ố một niềm tin!

 

Có những câu thơ biến động cuộc đời

Hoá cánh buồm tìm niềm vui rẽ sóng
Bình minh nở nụ cười chào ngày hạnh phúc

Gió trở mình giữa bão táp phong ba
Bẻ gãy câu thơ trời cao vút thẳng
Thương biển gầy chở nặng phù sa!

TRẦN NGUYỆT ÁNH

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *