Thơ 1-2-3 Trần Thanh Dũng: Dạ đồng bằng lựng đỏ những phù sa

Lâu lắm rồi, em có về Năm Căn?// U Minh Hạ mút trời thương nhớ/ tràm vẫn thơm một góc trời biên viễn// dạ đồng bằng lựng đỏ những phù sa/ em có về xin chớ xức nước hoa/ để mặc tràm thơm xức vào lòng dạ?

Nhà thơ Trần Thanh Dũng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Lời bóng gió thiết tha từ đất

 

trong chiếc nôi mùa đông

kẽo kẹt lời bà ru tháng cuối Chạp

 

mẹ mang áo tơi ra đồng cấy xanh niềm hy vọng

những luống cày cha phơi ngực gió bạc màu

rồi một chiều cha mẹ hóa mây trôi về dĩ vãng?

 

Mớ ký ức con tươi vàng như bông cải

 

trong chiếc rổ rau vạch hừng đông mẹ hái

bữa cơm nhà quê chan nước mắt no lòng

 

những đứa trẻ nghèo đâu biết mẹ che buồn

trong những bữa chợ chiều ế nhệ

cha giấu lòng mình hun khói thuốc khuya trăng?

Tranh của họa sĩ Nguyễn Khôi

Xa mú tí tè* phía bên kia sông Cái

 

có xóm nghèo không tên

có ngôi miếu thờ người đóng đáy không về nữa

 

bỏ lại miệt Xẻo Gừa buồn vui năm tháng

và con đò lười cũng hóa kiếp qua sông

bà quả phụ mồ côi chắc cũng đã lấy chồng?

________

*chữ của Vương Hồng Sển

 

Chớ nặng nhẹ với thời gian?

 

con cuốc rỉ rả buồn thân phận

đếm nhịp đời mình qua thanh âm đêm

 

ông Năm đờn cò, khuya lấy đờn ra kéo

hai dây khô khuyết nửa vầng trăng

thời gian kéo mòn lòng lữ khách?

 

Tuổi thơ mình mù mịt cánh đồng năng

 

chạm bốn phía trời nào cũng nhớ

bọn trẻ trâu trắng non trang vở

 

bài học thuộc lòng là bắt ốc hái rau

bài học làm người từ chái bếp ngõ sau

mẹ vẫn dạy đấy, cả đời con ghi nhớ?

 

Lâu lắm rồi, em có về Năm Căn?

 

U Minh Hạ mút trời thương nhớ

tràm vẫn thơm một góc trời biên viễn

 

dạ đồng bằng lựng đỏ những phù sa

em có về xin chớ xức nước hoa

để mặc tràm thơm xức vào lòng dạ?

 

TRẦN THANH DŨNG (SÓC TRĂNG)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *