VHSG- Nhà thơ Trần Thanh Dũng sinh trưởng ở Quảng Ngãi, hiện sống ở Sóc Trăng, là một trong những 5 tác giả được trao Tặng thưởng Thơ 1-2-3 tháng 10.2020. Thơ ông là kết tinh của nắng gió miền Trung với sự phóng khoáng của sông nước miền Tây, đắm đuối và giàu năng lượng, nghiệm sinh và giàu sức liên tưởng: “tôi cầm trên tay quả địa cầu/ sức nặng tợ như chiếc lồng chim dòng dọc/ thuở chăn trâu ngoài đồng lát” và đặt ra những câu hỏi nhức nhối tâm can “năm tháng bào mòn thành quách/ phủ bụi cả tuổi tên/ nền văn hiến vẫn xanh rêu?”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
tôi cầm trên tay quả địa cầu
sức nặng tợ như chiếc lồng chim dòng dọc
thuở chăn trâu ngoài đồng lát
mùa hạn nắng gầy hơn cả thằng bù nhìn
tiết điệu mùa hè nghe như một giàn hợp xướng
tấu lên trong ký ức tuổi thơ
trên khuôn mặt của rừng già
ở xứ sở nóng ẩm mưa nhiều
nham nhở những vết thương đa chiều kích
thần núi ngủ dậy không thấy gương mặt mình xưa
ngó dòng sông buồn tủi
cựa quậy trong vuông ngực đời chai cứng?
mót vài con chữ còn sót lại
trong đống đổ nát sau bão
không thấy con chữ nào của mặt mình
núp sau nấm mồ vừa chôn
và lấy và để vài miếng cơm lót dạ
xác chữ hăng lên mùi cầm thú?
trong những thước phim câm
người tự hình dung ra bối cảnh
cách thức giao tiếp với khuôn hình
mệnh đề luôn luôn bỏ trống
thời gian đi qua già cỗi
người chạm mặt với thinh không?
bên trong khu vườn ký ức
nhiều ký tự bị lãng quên
bóng đè xác chữ
năm tháng bào mòn thành quách
phủ bụi cả tuổi tên
nền văn hiến vẫn xanh rêu?
TRẦN THANH DŨNG (SÓC TRĂNG)