VHSG- “Đông qua chầm chậm, xuân chồm đến/ Đào mai ủ nụ chớm ươm mần/ Ta nghe nỗi nhớ gọi về chốn quê, vọng miền em”. Mùa xuân đồng nghĩa với tình yêu. Yêu người và thương nhớ cố hương. Tình yêu như mùa xuân mãi mãi là điều kỳ bí mà mỗi người tự đi tìm lời giải: “Giấu bí mật đêm trong nồng nàn hơi thở, gió thả trời cao/ Và em nữa, hệ thập phân tình ái/ Đáp số nào đêm gọi mãi, ta vân vi”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Để có hoa đẹp dâng đời nào dễ đâu
Bàn tay vặt những lá mai gầy
Mong xuân hoa nở có đầy những nhớ thương.
Tháng Mười một người đưa tay hái lá
Mai ngỡ ngàng hỏi gió có đau lúc chiều sang
Lặng im gió lặng im cây, cuối Chạp mai bung nụ, đời tươi.
Bí mật của đêm đang mùa sinh nở
Phả vào đêm những điều ta chẳng nói
Đêm hoài thai những ý nghĩ trái mùa.
Giấu bí mật đêm trong nồng nàn hơi thở, gió thả trời cao
Và em nữa, hệ thập phân tình ái
Đáp số nào đêm gọi mãi, ta vân vi.
Nỗi nhớ em thức dậy ngày cuối năm
Những chiều tất bật loang vết nhớ
Em về, hơi thở gọi tên nhau.
Đông qua chầm chậm, xuân chồm đến
Đào mai ủ nụ chớm ươm mần
Ta nghe nỗi nhớ gọi về chốn quê, vọng miền em.
Thăm thẳm là khoảng đợi ta nhớ em
Ngày của nhớ tính bằng hơi thở
Một khắc trôi nỗi nhớ em dâng đầy.
Định hỏi mây, mây tìm về phía núi
Ta hỏi người, gặp buổi vãn chợ chiều
Ngày của nhớ đa chiều đứng đợi, ta gặp em phía khôn cùng.
Củ khoai lùi ấm bụng trẻ chăn trâu
Tôi vẫn thích những chiều như thế
Cánh đồng làng bê trễ mùi rạ rơm.
Những chiều đông cay nồng khói rạ
Củ khoai lùi chúng tôi bẻ chia nhau
Hương thơm thoảng cả ngày sau vẫn còn.
Thương yêu đâu đợi thốt nên lời
Ngày chưa kịp thênh thang điều cũ mới
Người gặp nhau chỉ đủ thoáng nhìn nhau.
Một câu hỏi trong muôn vàn câu hỏi
Mắt môi tình vời vợi kể về nhau
Khoảng lặng yêu thương đâu cần nói, đủ đong đầy trong nhau.
TỪ DẠ LINH (KON TUM)