Thơ 1-2-3 Võ Hoàng Phương: Biết ơn những niềm đau và cả điều ấp ủ

Khôi phục câu chuyện hôm qua// Trên nền tranh đã cũ/ Biết ơn những niềm đau và cả điều ấp ủ// Dặm thêm màu mới/ Để mai sau/ Hồn nhiên thắm môi

Nhà thơ Võ Hoàng Phương ở Nghệ An

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Nếu như xuân xanh còn ít nữa

 

Vội vàng vớt vát được không?

Lỡ mai da mồi tóc trắng, dư âm còn lại mấy phần

 

Nếu duyên theo cùng ngày cạn

Phấn hồng níu giữ thanh tân?

Còn bao nhiêu xin uống cạn, lỡ mai… lỡ mốt… mặc lòng…

Khôi phục câu chuyện hôm qua

 

Trên nền tranh đã cũ

Biết ơn những niềm đau và cả điều ấp ủ

 

Dặm thêm màu mới

Để mai sau

Hồn nhiên thắm môi

 

Có một ngày lỡ thương phải người dưng

 

Thì mặc kệ tại con tim muốn thế

Thì mặc kệ bởi ngày mai có thể

 

Không còn đủ thời gian

Không còn đủ bao dung

Để thương cả chính mình

 

Một mình anh về với Cửa Lò

 

Biển có hỏi, nhớ nhắn giùm “em bận”

Sóng  có đợi, bảo rằng “em nhớ lắm”

 

Lời hứa đổi thay trước biển năm nào

Tại vì anh, tại vì em… mãi lần lựa chiêm bao

Đành mang nợ ân tình… chưa dám về với biển

 

VÕ HOÀNG PHƯƠNG

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *