VHSG- “Đời người miệng tiếng thế gian/ Tích xưa Đường Tăng thỉnh kinh qua bao ải yêu ma/ Bởi Phật Chúa cũng cam go trước giờ lên Phật Chúa”. Nhắc lại tích xưa để tự răn mình và nhắc người, Võ Văn Trường cũng thức nhận cái lẽ thường tình nhưng không phải ai cũng ngộ ra giữa chợ đời còn lắm hỉ nộ ái ố: “Toan tính, bán mua, cuộc đời, phiên chợ/ Độ lượng yêu thương cho nhận nụ cười/ Thành vi diệu tiếng chuông Thánh lễ”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Đời người miệng tiếng thế gian
Tích xưa Đường Tăng thỉnh kinh qua bao ải yêu ma
Bởi Phật Chúa cũng cam go trước giờ lên Phật Chúa
Thiện căn tại lòng, tâm tĩnh tại
Làm lành, lánh dữ, thứ tha
Hồi chuông tịnh độ vang xa… cõi người
Trả vay, được mất, nợ nần
Cõi trăm năm đã chật đầy bến mê
Đường nhân thế, ngã ba ngã bảy…
Toan tính, bán mua, cuộc đời, phiên chợ
Độ lượng yêu thương cho nhận nụ cười
Thành vi diệu tiếng chuông Thánh lễ
Bên tượng Chúa nhớ lâu đài ước mộng
Nhớ Noel năm nào, tình xẻ làm đôi
Màu tím ấy hóa hoàng hôn sám hối
Người xa lòng, lời thề bồi tóc rối
Trí trá câu kinh nhân thế đã từng
Ăn năn đầy vết sẹo
Hoa sao thường héo, cỏ thường tươi
Bình sinh đời lặng lẽ
Úa – xanh đều sống hết mình
Một đêm Thánh đường cứu cánh
Chúa sinh, những phép nhiệm màu
Ưu đàm kiếp tu đời cỏ
Tâm sự bằng ly buồn, chiều xuống đàn ông
Có giấc mơ người con gái về từ mấy sông mấy suối
Đèo cao và cả thung sâu
Tìm người xưa lạc mong tin nhạn
Như nỗi lòng Tô Vũ thuở chăn quê
Hạnh phúc phóng sinh, đêm lưu đày cõi mộng.
VÕ VĂN TRƯỜNG (QUẢNG NAM)