Thơ 1-2-3 Vũ Kim Liên: Eva biết cậy ai xẻ thân cho mình tình yêu đích thực?

Nếu mà chẳng có Adam// Quả táo trong vườn không thể dừng độ chín/ Khi đã đủ những gì cần đủ// Dù chú Rắn kia khoanh tròn giữ của/ Vẫn không ngăn nổi sự ngọt ngào lan tỏa/ Eva biết cậy ai xẻ thân cho mình tình yêu đích thực?

Nhà thơ Vũ Kim Liên ở Phú Thọ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Ngày xuân xem Vua Hùng dạy dân cấy lúa

 

Thuở bình minh Văn Lang mấy ngàn năm trước

Vua tôi cùng cày ruộng làm nương

 

Dân chưa biết cấy trồng Vua bỏ hài lội bùn thoăn thoắt

Cầm tay dân cắm từng dảnh mạ vuốt ve từng nhánh lá

Tịch Điền từ độ ấy ấm trời Nam cháu con ơn hiền Tổ.

 

Tháng Giêng đỏng đảnh tháng Giêng kiêu kỳ…

 

Lúng liếng mới là Giêng ngạo mạn mới là Giêng

Đanh đách, nhi nhô những nỗi niềm nóng lạnh

 

Tự biết mình khởi đầu cho bốn mùa, vạn vật

Chẳng thể bỏ qua để tung tăng đến Hai, Ba, Bốn…

Ỡm ờ như gái dở: không Lập Xuân, đâu có Hạ, Thu, Đông?

 

Giọt nước mắt hôm nay vừa ráo hoảnh



Đủ nhận ra mình chẳng thể tệ hơn

Những gì giương giương tự đắc

 

Tất nhiên rồi, cũng chẳng khá hơn

Những gì hôm qua viển vông hoang tưởng

Tự rơi tự khô tự làm mình mới lại!

Tranh của họa sĩ Nguyễn Anh Đào

Chỉ còn bông cúc tím cuối chiều nay rã rời



Hoa cho em? Không phải cho em

Người đến trước tưới hoa bằng nước mắt

 

Em đến sau chỉ lặng lẽ nhìn

Màu tím đã nhạt dần không còn tím

Từng cánh mỏng run run không có chủ nhận về.

 

Em không chờ nữa đâu bởi ngày mai không tới



Ai đang sống ở ngày mai cho em biết mai thế nào

Trưa có mặt trăng đêm có mặt trời. Sông chảy ngược?

 

Hay chỉ hiện tại ngày hôm nay ta đang sống

Đủ hai bốn giờ nét căng từng giây cảm xúc

Sẽ lặp lại chẳng có gì mới mẻ. Đợi mà chi?

 

Nếu mà chẳng có Adam

 

Quả táo trong vườn không thể dừng độ chín

Khi đã đủ những gì cần đủ

 

Dù chú Rắn kia khoanh tròn giữ của

Vẫn không ngăn nổi sự ngọt ngào lan tỏa

Eva biết cậy ai xẻ thân cho mình tình yêu đích thực?

 

VŨ KIM LIÊN

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *