VHSG- “Ơi nếp nhà xưa hương trầm thoảng trong tiềm thức/ Nồi nước mùi già thơm thảo gió tất niên/ Nàng như cánh hoa xuân chờ anh nơi bậu cửa”. Mùa xuân là mùa hạnh phúc sinh sôi. Mùa xuân cũng là mùa làm sống lại, làm mới lại những điều tưởng chừng xưa cũ của vũ trụ, thiên nhiên và trong trái tim mỗi người: “Đã bao mùa lộc vừng thay lá/ Tình em tơ nõn buổi ban đầu/ Tay trong tay mình lặng yên nghe chồi biếc”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
A i T ế t x ưa k… h… ô… n… g…
Tiếng gọi của nàng lan trong mưa xuân
Xa lắc – gụi gần bâng khuâng miền nhớ
Ơi nếp nhà xưa hương trầm thoảng trong tiềm thức
Nồi nước mùi già thơm thảo gió tất niên
Nàng như cánh hoa xuân chờ anh nơi bậu cửa.
Nếu già đi bên nhau thì hãy thật chậm nhé anh
Mình thong dong sóng đôi Lục Thuỷ chiều xuân
Nghe sóng hồ nhắc về lời tỏ tình thuở trước
Đã bao mùa lộc vừng thay lá
Tình em tơ nõn buổi ban đầu
Tay trong tay mình lặng yên nghe chồi biếc.
Ngã vào nụ cười em từ thuở ấy
“Vì sao Pisa nghiêng và nghiêng tự bao giờ
Có khi nào đứng thẳng lại được không?”…
Em đừng ngưỡng mộ Pisa rồi đặt ra muôn vàn câu hỏi
Tháp chuông cũng như anh bị quyền uy vô hình dẫn lối
Đến bây giờ đã đứng dậy nổi đâu.
Em đến nhé cổng trời Quản Bạ
Nghe câu chuyện chàng trai H’mông đàn môi réo rắt
Dụ nàng tiên Hoa Đào theo suối nhạc nương lại trần gian
Nàng bị Ngọc Hoàng bắt về trời nước mắt chảy xanh sông Miện
Cặp nhũ thương con gửi lại tượng hình Núi Đôi
Để bây giờ bốn mùa tuyệt tác thiên nhiên mê đắm lòng người.
Tĩnh
Hoàng hôn buông vào đêm
Không thanh âm mà vô cùng sâu lắng
Em buông xuống đời anh
Đoá quỳnh hương đêm không trăng
Lặng lẽ thôi mà thăm thẳm khôn cùng…
VŨ TRẦN ANH THƯ (HÀ NỘI)