Anh Dũng tên thật là Nguyễn Văn Dũng, sinh năm 2002 ở Thanh Vân, Cát Tân, Như Xuân, Thanh Hoá và hiện là sinh viên Trường Đại học Vinh. Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, Anh Dũng cho thấy sự đắm đuối, suy tư về một con đường thơ cô đơn và rộng mở phía trước: “Anh cô đơn giữa tám tỉ con người// Ghế đá buồn nơi góc công viên/ Bông hoa héo úa// Chim Chơ-rao chiều nay không kêu nữa/ Gió xô cành/ Em đi tìm những cánh hoa rơi rớt ở xa tít nơi đâu?”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không muốn làm đừng mong đợi ấm no
Ai sinh ra cũng muốn mình thật giàu sang
Nhưng tất cả những người nghèo đều chưa thật sự cố gắng
Người giàu, trên vai họ có rất nhiều gánh nặng
Họ chỉ biết làm và làm
Cả buổi sáng, trưa, chiều và ra về rất muộn.
Xin một lần được đắm đuối nơi em
Chìm vào con mắt long lanh và rực sáng
Chết trong lòng nơi sâu thẳm những đáy sóng đại dương
Em, nơi ấy là một sáng thiên đường
Anh trở thành một mặt trời nhân tạo
Giữa ngàn sâu thẳm miệng núi lửa phun trào sưởi ấm hồn em!
Mắt trời buồn và hun hút hoàng hôn
Góc nhìn ô cửa sổ
Những bông hoa tím nở đầy mạn sông
Đôi ta cách nhau hai khung cửa sổ
Mà muốn gặp phải chờ nhau qua thời gian cách ly
Sài Gòn như những vì sao xa lạ
Những con đường nở đầy những bông hoa dại
Chiều không em lang thang
Qua đường cũ cỏ hoang len lỏi dậy
Chân êm trôi bên những bông hoa đủ sắc
Quán tranh đường lặng lẽ
Chiều nay không có khách đường xa
Anh cô đơn giữa tám tỉ con người
Ghế đá buồn nơi góc công viên
Bông hoa héo úa
Chim Chơ-rao chiều nay không kêu nữa
Gió xô cành
Em đi tìm những cánh hoa rơi rớt ở xa tít nơi đâu?
ANH DŨNG (THANH HOÁ)