Nhà thơ Đặng Tuyết tên khai sinh Đặng Thị Tuyết, quê quán Hương Khê, Hà Tĩnh hiện sống ở Ninh Kiều, Cần Thơ. Chị đã xuất bản 4 tập thơ: Quê hương nỗi nhớ trong tôi (NXB Hội Nhà văn 2015), Điệu ví tình quê (NXB Văn học 2016), Về miền sông Hậu (NXB Hội Nhà văn 2020), Những miền đất nhớ (NXB Hội Nhà văn 2022).
Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, Đặng Tuyết gửi gắm nhiều nỗi niềm về thân phận, cố hương với “Ngọn gió Lào hanh hao rát bỏng” và “Đón hạt mưa sa thêm tình thêm nghĩa/ những tấm lòng chia sẻ lúc gian nguy”, đặc biệt là quê hương mới miền sông Hậu: “Tiếng đờn trên sông nghe réo rắt/ khúc nhạc tình quê thắm đượm tình người/ dìu dặt câu hò lòng ta chơi vơi”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Về miền sông Hậu nghe mênh mang giọng hò
Hẹn ngày trở lại bến sông quê
ngọt lành cây trái thấp thoáng áo bà ba
Tiếng đờn trên sông nghe réo rắt
khúc nhạc tình quê thắm đượm tình người
dìu dặt câu hò lòng ta chơi vơi
Tháng năm nhớ thương ngập tràn ký ức
Áo dài thướt tha bên cánh phượng hồng
dòng luu bút lưu luyến kỷ niệm những mùa thi
Ta nhẹ bước vào hành trang mới
tiếng ve sầu ra rả gọi về nhau
những kỷ niệm học trò lặng tâm cảm thẳm sâu
Đồng vàng lúa trải phía chân đê
Bà con thi nhau mùa gặt lúa mới
từng giọt mồ hôi thắm đượm tình người
Nghĩa xóm tình làng thắm thiết sớm hôm
í ới gọi mời bát chè xanh ấm giọng
nặng khúc ân tình tiếng răng – rứa – chi – mô
Ngọn gió Lào hanh hao rát bỏng
Gió đưa ta về miền quê hương yêu dấu
Hà Tĩnh mình thương câu đợi câu chờ
Đón hạt mưa sa thêm tình thêm nghĩa
những tấm lòng chia sẻ lúc gian nguy
cát trắng gió Lào nâng bước chân ta mỗi lúc chia xa
Tháng sáu trời mưa dây dưa không dứt
Thương những cánh truyền trú ngã ba sông
dập dìu sông nước trĩu nặng phù sa
Từng nhánh lục bình bập bềnh trôi rời rã
biết trú về đâu? biết về đâu?
ta gom nỗi buồn vào mưa đưa nước trôi
ĐẶNG TUYẾT