Em nhé! Đợi anh sông Đa Độ// Cá mòi vờn sóng xanh lanh lảnh/ Mấy bận mộc miên thăm thẳm không về//Bên trăng nhớ khói lam thả lượn/ Bãi cát thương phiên chật kín người / Tan dịch ta về, mây nước đính hôn…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Tôi gặp bản thể mình trong thơ 1-2-3
Gói gọn trong sáu câu, ngữ ngôn hàm súc
Mới lạ thể thơ, cách tân biểu đạt
Từ ngoại cảnh xoáy vào nội tâm
Từ hiện thực truyền đi thông điệp mơí
Ta trăn trở tim mình giữa dòng đời rất vội.
Ngẫm…
Một clip hở rốn, mấy chục lời bình
Một đoạn ngôn tình, gần trăm người nức nở
Tranh cãi hoài chi bằng hành động
Vẫn thấy bạn khoe đi khắp nơi từ thiện
Dịch quét Sài gòn, sao bạn bỏ lơi?
Sao em chẳng để tâm?
Mấy mươi năm lăn lộn thương trường
Cánh cò chao nghiêng qua khoảng không cao tầng phố thị
Dưới lũy tre xanh mái nâu trầm trú ngụ
Níu chân chiều Trà khúc ấm yêu thương
Em có là một góc quê hương?
Tôi về tắm khúc Trà giang
Man mác mắt đôi dòng xanh ngăn ngắt
Tôi men theo bức hình về bến sông xưa
Ngụp lặn thoả thuê bồng bềnh ký ức
Chẳng cách ly không gian, chẳng rào chắn thời gian
Phố giãn cách, lòng mình đừng giãn cách.
Em nhé! Đợi anh sông Đa Độ
Cá mòi vờn sóng xanh lanh lảnh
Mâý bận mộc miên thăm thẳm không về
Bên trăng nhớ khói lam thả lượn
Bãi cát thương phiên chật kín người
Tan dịch ta về, mây nước đính hôn…
ĐỖ MẠNH HÙNG ( HÀ NỘI)