“Ngồi yên ở nhà mà lòng vẫn không yên/ Bao tâm trí anh gửi về nơi ấy/ Phong tỏa, cách ly, tin về như lửa cháy”. Tâm trạng ấy của nhà thơ Đỗ Xuân Thu từ Phú Thọ trong chùm thơ 1-2-3 đầu tiên như nói hộ bao người giữa đại dịch. Và không chỉ là lời chia sẻ, mà anh còn muốn thể hiện bằng hành động ý nghĩa: “Mình bán nhẫn cưới này nghe em/ Lấy chút tiền mua xăng phát không cho những người chạy dịch/ Dòng người, dòng xe kia vật vã mấy ngày đêm lếch thếch”
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Ngồi yên ở nhà mà lòng vẫn không yên
Bao tâm trí anh gửi về nơi ấy
Phong tỏa, cách ly, tin về như lửa cháy
Chiến binh áo trắng ơi! Em ở tuyến đầu!
Dịch giã đang căng, mùa hè đỏ lửa
Dẫu giãn cách kiểu gì thì mình vẫn trong nhau
Dòng đời đang yên ả êm trôi
Bỗng sớm mai đầu đường mọc lên chốt chặn
Y tế, công an, dân phòng cùng dây chăng, rào chắn
Loa oang oang lệnh giãn cách ban rồi
Kẻ thù vô hình vi-rus corona xuất hiện
Không được nắm tay nhau nhưng tất cả đồng lòng ra trận
Mình bán nhẫn cưới này nghe em
Lấy chút tiền mua xăng phát không cho những người chạy dịch
Dòng người, dòng xe kia vật vã mấy ngày đêm lếch thếch
Dịch giã bung ra kẻ tha hương tìm lối trở về
Đói khát, đường xa, bé mấy ngày tuổi gian nan cùng Covid
Nhẫn cưới thành xăng, thành giọt máu – hồn quê
Em không phải người ngoài hành tinh đâu
Khẩu trang, áo mũ, tất găng trùm kín từ chân lên đầu
Chỉ hở đôi mắt dịu hiền nhưng cũng qua làn kính mỏng
Nóng dịch giã, nóng ngày hè, nóng oi…Trời ơi nóng nóng…!
Cấp cứu bệnh nhân em như rô bớt luôn chân luôn tay
Anh chỉ nhận ra em bằng dòng tên viết sau lưng áo trắng
ĐỖ XUÂN THU (PHÚ THỌ)
Thật thương quá bác ạ