“Chiều về thăm quê ngoại// Liếp rau xanh, hàng đậu que mơn mởn/ Luống cà đám bắp trổ hoa đung đưa trong gió thoảng// Ánh nắng chiều vàng vọt đậu vương vương trên mái nhà/ Vẫn còn đây hàng cau dây trầu níu giữ kí ức tuổi thơ/ Bất chợt nhớ ngoại, mắt nhòa theo mây trắng…” Tình thương gia đình và tình yêu lứa đôi đã mang lại cho Hải Trần nguồn cảm hứng dồi dào cho những bài thơ 1-2-3 xúc động.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Hạ lại về hong nắng mái trường rực lửa phượng hồng
Hạ đến… ve kêu… phượng nở…
Những trang sách cuối cùng những mùa thi vội vã
Dòng lưu bút viết vội trút tâm tình lưu luyến tuổi xanh
Vòng quay thời gian xoay xoay… cuốn trôn cánh phượng
Tuổi học trò đi qua chỉ ngôi trường còn mãi đợi chờ
Đau thương con tim yêu đương
Con tim khát khao con tim rung động
Gửi nửa hồn vào nửa thế giới xa xôi
Ở phương trời xa người giữ tim tôi vẫn lạnh lùng
Ngày tháng trôi qua trái tim không còn rỉ máu
Chỉ sót lại những thương đau
Dòng lệ buồn tuôn rơi em không ngăn được
Ngày chia tay bên đường em rơm rớm nước mắt
Những giọt ngắn giọt dài khẽ lăn trên gò má
Hàng cây cũng xơ xác buồn héo hắt theo tình ta
Cây trơ trụi, lá vàng rơi rụng lìa cành
Dòng lệ ấy em gieo vào đất… cây giờ hóa đau thương
Chiều về thăm quê ngoại
Liếp rau xanh, hàng đậu que mơn mởn
Luống cà đám bắp trổ hoa đung đưa trong gió thoảng
Ánh nắng chiều vàng vọt đậu vương vương trên mái nhà
Vẫn còn đây hàng cau dây trầu níu giữ kí ức tuổi thơ
Bất chợt nhớ ngoại, mắt nhòa theo mây trắng…
Em bệnh rồi
Ngày em vào bệnh viện anh thấp thỏm âu lo
Thấp thoáng bóng ai đi đi lại lại
Đêm đau đớn em chập chờn khó ngủ
Anh âu sầu lo lắng canh thâu buồn bã xác xơ
Em gầy gò xanh xao anh lệ rơi thương xót
Nhớ em, yêu em
Anh bồn chồn thổn thức tương tư
Dòng thời gian trôi trôi anh mang bao yêu thương gởi gắm
Ngày nắng hạ
Em vô tình không đến
Anh lặng buồn nhung nhớ mối tình câm
HẢI TRẦN