Ngòi bút nhọn như mũi giáo// Trong lồng ngực hoang tàn con chữ/ Mục rửa… trôi// Bên bờ hấp hối/ Lấp lánh những vần thơ/ Câu kinh dài nối hai bờ ánh sáng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Người chiến binh lê đôi chân vào trang giấy
Ánh mắt lướt qua vành đai tử địa
Những lóng tay run rẩy khói
Nốt trầm phơi vết đạn khô rát mộ bia
Khúc thăng tỉnh bờ ký tự
Lặng lẽ vần thơ chưa kịp viết
Ai nhủ vào tai tiếng của thinh không
Những con gà lạc mẹ trong lòng vôi trắng
Điệu vũ cuối cùng thổn thức trong da loài rắn
Dấu lặng của những đứa trẻ sơ sinh
Chiếc nhau chôn gần túi áo
Phập phồng lỗ rốn đỏ kiếp nhân sinh

Ngòi bút nhọn như mũi giáo
Trong lồng ngực hoang tàn con chữ
Mục rửa… trôi
Bên bờ hấp hối
Lấp lánh những vần thơ
Câu kinh dài nối hai bờ ánh sáng
Khu rừng đầy tiếng vọng
Thoát âm hằn sau vệt mắt đỏ
Ánh nhìn của bầy sói ngoi lên từ phía trọ
Cánh rừng như búi tóc đứa trẻ bên phiên chợ già
Vách đá nhấp nhu bầu ngực người mẹ mồ côi
Lời trăn trói thở vào hư ảo
Tiếng dột đêm lăn trên câu kinh
Ngữ âm xuyên vào tâm tưởng cuộc sám hối đi hoang
Vẽ ký tự trên bàn tay nhọn
Vụt bóng thời gian
… rơi
hơi thở trót mang thai
LÊ ĐỖ LAN ANH (VĨNH LONG)