Chùm thơ 1-2-3 Lê Thanh Hùng: Nắng lên rồi, em đã đến chưa?

Để ngắm bình minh trên Mũi Nhỏ/ Nghe sóng vỗ trong Đá Hang gọi gió// Vi vút rừng Găng còi cọc lưa thưa/ Đưa em qua bãi Từ Bi, nồng nàn mùi thuốc bắc/ Cùng nhau về thăm quê mẹ, một ngày xưa…

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Nắng lên rồi, em đã đến chưa?

 

Để ngắm bình minh trên Mũi Nhỏ

Nghe sóng vỗ trong Đá Hang gọi gió

 

Vi vút rừng Găng còi cọc lưa thưa

Đưa em qua bãi Từ Bi, nồng nàn mùi thuốc bắc

Cùng nhau về thăm quê mẹ, một ngày xưa…

 

Em vội vã, ngược hướng mặt trời trĩu trịt

 

Dặm đường xa, lấm tấm giọt mồ hôi

Đường cát trắng, gót chân son cuống quýt

 

Mà bến thời gian cứ mãi miết trôi

Vạt nắng đổ phía bên kia đồi lấp lóa

Ngoảnh mặt nhìn quanh, đâu đó có đôi…

Nhìn bầy chim yến người ta nuôi

 

Chúng không còn báo tin xuân nữa

Cứ bay suốt trong bốn mùa lần lựa

 

Quanh quẩn nhà cao tầng, quên mùa di trú từ lâu

Tiếng gọi bạn tình nhòe lẫn âm thanh gọi bầy nhân tạo

Nhưng có thêm việc cho người nghèo theo lý thuyết bắc cầu

 

Lơ ngơ chiều trên bãi Hòn Rơm

 

Con sóng đổ, như vun bờ ngực trẻ

Lao xao vỗ về, chợt run run nhè nhẹ

 

Con nước lớn khan chiều, gió bấc thổi từng cơn

Trôi xoắn xuýt bãi bờ ngấp nghé

Một đằng xa, bơi trong nỗi dỗi hờn…

         

LÊ THANH HÙNG

(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *