Mùa hoa quỳ nở rộ// Quanh co khắp mọi nẻo đường/ Em về ngang qua phố nắng đổ nghiêng tường// Dòng đời xuôi ngược, lỡ bước hoàng hôn/ Ta cõi lòng miết mải/ Dõi nhìn theo làn gió chao cánh hoa dại ven đường.
Nguyễn Nguyễn tên thật Nguyễn Ngọc, sinh ngày 04.11.1975, hiện ở TP Pleiku, Gia Lai. Tiếng lòng những khoảnh khắc mơ hồ trước cái đẹp, tình yêu lứa đôi hòa quyện tình yêu đất nước thể hiện một cách tinh tế trong chùm thơ 1-2-3 đầu tiên của tác giả từ phố núi cao nguyên.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Áng mây chiều hờ hững
Dập dìu ta em còn lấp lửng tiếng tơ lòng
Cơn gió vô tình sục sạo nơi ước muốn niêm phong
Hàng cây xáo động rung rinh từng kẽ lá
Những vệt nắng hoàng hôn đẩy đưa về một ngả
Bàn tay rụt rè, môi vội vã kề môi!
Ta cào cấu vào đêm
Nỗi nhớ đi hoang sương lạnh choàng gác vắng
Bao đêm rồi vẫn thế, khác gì đâu, nốt nặng!
Trầm lắng, u hoài
Phía vợi vời len lỏi ánh sao mai
Cứ đùa giỡn, giăng vệt dài thăm thẳm.
Nhộn nhịp phố
Thầm thì vạt gió bủa vây
Góc quán thân quen ngập đầy quá vãng
Ta chợt lòng thốt thoảng
Hư vô
Chiếc lá rụng rơi lả tả phía mơ hồ!

Mùa hoa quỳ nở rộ
Quanh co khắp mọi nẻo đường
Em về ngang qua phố nắng đổ nghiêng tường
Dòng đời xuôi ngược, lỡ bước hoàng hôn
Ta cõi lòng miết mải
Dõi nhìn theo, làn gió chao cánh hoa dại ven đường.
Anh yêu à, quê hương mình mùa này đẹp lắm
Hoa xoan trước ngõ bung nụ tím tỏa hương bay ngào ngạt
Như cái thời hai chúng mình dạo quanh, em thầm thì ca hát
Tháng ba mùa thương yêu
Giờ vẫn thế từng sớm chiều bàn tay em chăm chút
Nơi hải đảo xa anh có thấy mùa thương.
Những lời thư của anh có vị mặn của biển
Có màu xanh thăm thẳm từng đợt sóng sô bờ
Gói trọn ân tình thương vợ nhỏ con thơ
Vững tay súng dưới ngọn cờ Tổ quốc
Biển đảo quê hương gần xa mà thân thuộc
Cống hiến sức mình cho đất nước an vui.
Kĩu kịt gánh hàng rong
Oải oằn bờ vai dọc dài trên phố
Khản lời rêu rao nhìn dòng người xuôi ngược trên xa lộ
Những ngày cuối năm nỗi lo đè lưng cổ
Nào ai mua
Tôi bán hết nhọc nhằn.
NGUYỄN NGUYỄN