“Mùa thu nhẹ nhàng đi qua phố vắng// Những chiếc lá vàng thản nhiên bay/ Giăng ngang sợi dây trắng đỏ// Bầy chim nhỏ rủ nhau bay về phố/ Tiếng còi xe cứu thương vạn vật giật mình/ Mặt trời vẫn mọc trước những bề bộn lo toan”. Từ miền núi bình yên Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên nhà giáo Phan Huy Thùy của Trường THPT Lê Lợi đã có những trăn trở, sẻ chia đáng quý với đồng bào đang chống dịch bằng chùm thơ 1-2-3 đầu tiên: “Trong lúc bao người âm thầm đang lao vào tâm dịch/ Bản tin hằng ngày với những con số chẳng ai mong/ Cớ sao lòng ta chỉ biết riêng mình”.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Day dứt trong lòng
Lỡ khoe mình trong những sáng ung dung
Bên chén trà, li cà phê và vườn hoa đang nở
Trong lúc bao người âm thầm đang lao vào tâm dịch
Bản tin hằng ngày với những con số chẳng ai mong
Cớ sao lòng ta chỉ biết phận mình.
Mùa thu nhẹ nhàng đi qua phố vắng
Những chiếc lá vàng thản nhiên bay
Giăng ngang sợi dây trắng đỏ
Bầy chim nhỏ rủ nhau bay về phố
Tiếng còi xe cứu thương vạn vật giật mình
Mặt trời vẫn mọc trước những bề bộn lo toan.

Các con như đàn chim di cư về phương Nam
Miền quê mình có rét đâu mà tránh
Giấc mơ thoát đói nghèo và tìm cơ hội vươn lên
Những phận người khát khao lao về phía sáng
Bất ngờ giặc dịch Covid chắn ngang
Đàn chim quay về vòng tay tình thương đất mẹ
Ngôi miếu cổ đầu làng xanh ngát bóng cây bồ đề
Ông bà cha mẹ đi qua
Những đứa trẻ lớn lên đi về bao lần có quên có nhớ
Dấu vết thời gian còn hằn nguyên vẻ phong rêu hoang phế
Xóm làng giờ thưa vắng bóng tre
Đàn chim kéo về tán bồ đề làm tổ. Miếu cổ chở che.
PHAN HUY THÙY (PHÚ YÊN)