Thu chưa qua mưa vẫn liên hồi// Mưa xối lưng đồi/ Phiến đá bờ khe nước trôi làng bản// Hạt gạo cắn đôi tình người vô hạn/ Tình quê tình bạn/ Ngọt bùi tay nắm bàn tay

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đây rồi giọt nắng lưa thưa
Một tia nắng bò khe cữa
Ô kìa trời chuyển về trưa
Mùa đông đến tự bao giờ
Nắng vàng chen những giọt mưa
Hiếm lắm như chưa phá cách
Cơn mưa bất chợt nỗi buồn sang đông
Trời mưa xối xả nước qua vệ đường
Từng đàn cá nhỏ ngược dòng thân thương
Mùa đông đến sớm
Trẻ thơ thoăn thoắt đến trường
Xắn quần lội nước hạt bùn vương vương
Thu đi rồi đông đã đến buồn thay
Ngoài kia đông về trước cửa
Lá rơi xào xạc heo may
Mùa đông đem về ngang trái
Lạnh lùng tê tái lòng ai
Nghe thạch sùng kêu và một tiếng thở dài
Thu chưa qua mưa vẫn liên hồi
Mưa xối lưng đồi
Phiến đá bờ khe nước trôi làng bản
Hạt gạo cắn đôi tình người vô hạn
Tình quê tình bạn
Ngọt bùi tay nắm bàn tay
Âm thầm ngày tháng lặng trôi
Trời chớm lạnh mưa rơi nhè nhẹ
Con én bay đi xa rồi tuyết trắng
Đông đến hiếm hoi giọt nắng
Lá vàng rụng rơi còn lại nhánh cọc còi
Đợi xuân về nảy lộc sinh sôi
PHAN THẢO HẠNH (NGHỆ AN)