Chùm thơ 1-2-3 Phùng Ngạn Duy: Trang sách hay lấp lánh lời minh triết

Lời minh triết vực dậy tinh thần// Ly rượu cay, uống càng thêm đắng/ Tiếng nhạc buồn cứa sâu vết thương lòng// Chao đảo tinh thần tưởng như sắp ngã/ Trang sách hay lấp lánh lời minh triết/ Giúp quên đi những roi vọt từ cuộc đời!

Tác giả Văn Hải – Phùng Ngạn Duy

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Lời minh triết vực dậy tinh thần

 

Ly rượu cay, uống càng thêm đắng

Tiếng nhạc buồn cứa sâu vết thương lòng

 

Chao đảo tinh thần tưởng như sắp ngã

Trang sách hay lấp lánh lời minh triết

Giúp quên đi những roi vọt từ cuộc đời!

 

Ẩn ức

 

Những điều không nói cất giấu vào tiềm thức

Dồn nén cùng thời gian về sâu phiá tâm hồn

 

Ẩn ức còn vương môi hồng thiếu nữ

Anh luống tuổi bản năng còn mạnh lắm

Tỉnh thức một ngày hết tồn nghĩ suy…

 

Học lý luận

 

Nhiều đêm thức cày vỡ trang sách lý luận

Cảm xúc ngắc ngoải, tưởng tượng bẹp dí hết lang thang

 

Nàng thơ bỏ đi ngoại tình

Thế giới siêu hình ai vén màn bí ẩn?

Trí tuệ sắc như dao mà lòng đói khát yêu thương!

Xa và gần

 

Anh và em gần nhau nhưng vẫn xa xôi

Vì công nghệ kéo mỗi người về một hướng

 

Mỗi người say xưa ảo tưởng của riêng mình

Anh và em có khi xa tận chân trời

4.0 khiến đôi mình gần lắm!

 

Nghịch lý chuyện gia đình

 

Yêu nhau đôi ta xây mộng ước như lâu đài trên cát

Khi lấy nhau, lâu đài chỉ còn trong mơ

 

Bao mâu thuẫn khiến gia đình tan vỡ

Vợ chồng như hai vạt áo điểm tô hương sắc cuộc đời

Không có con là áo không khuy.

 

Nàng yêu thơ

 

Trang cá nhân vốn đầy chật hẹp

Em đem thơ phủ kín đường về

 

Không hình dung dấu hạnh phúc riêng

Chỉ nàng thơ khoe mình kiều diễm

Mong tấm ảnh gia đình nguội ngắt nguội ngơ!

 

Quà cho con

 

Yêu thơ lòng thương con vô bờ

Cầm lên trang sách mỏi mòn lòng cha

 

Mong thơ cất cánh bay xa chân trời

Đàn con nhỏ bé bỏng bên xóm nhỏ ngêu ngao

Quà cho con mơ hái ngàn sao…

 

PHÙNG NGẠN DUY (VĂN HẢI)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *