Chùm thơ 1-2-3 Tặng Vũ: Thóc vàng hong nắng cong bóng hình mẹ mang

Hương quê hạ thổ hồn say// Đồng xanh ngợp lối cánh cò gieo tảo tần/ Thóc vàng hong nắng cong bóng hình mẹ mang// Tương cà khát muối đội nón khép mình lặn trong chum/ Tình hàng xóm, nghĩa thảo thơm bát canh cần sớm tối/ Vị quê nương náu, đất ươm mầm chí tang bồng. Chớ quên!

Tác giả Tặng Vũ tên thật Vũ Văn Tặng ở thành phố Bà Rịa, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên anh thể hiện tình yêu da diết đối với mẹ và quê hương, với những hình ảnh đẹp, xúc động và nặng trĩu suy tư

Tác giả trẻ Tặng Vũ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Đong nỗi buồn mẹ giấu

 

Năm tháng ròng mong hạt ngọc lên hương

Đậm vị sữa thơm vị tình khuya sớm

 

Bão quét qua, mưa sa cuốn trôi niềm ước vọng

Một mầm chồi

Một vị đắng, nước mắt mẹ chan cơm.

 

Vương vấn lặng thầm tấc bùn non

 

Gió đông hây hẩy cay sè khóe mắt con

Đất ải phơi sương. Khô khốc. Rã rời

 

Ngụp giá buốt dòng phù sa nhão quánh cuộc đời

Ôm ấp mầm non dịu ngọt hạt ngọc trời

Hờ hững nhói đau lòng, chân bùn cơ cực mẹ bước đi

Hương quê hạ thổ hồn say

 

Đồng xanh ngợp lối cánh cò gieo tảo tần

Thóc vàng hong nắng cong bóng hình mẹ mang

 

Tương cà khát muối đội nón khép mình lặn trong chum

Tình hàng xóm, nghĩa thảo thơm bát canh cần sớm tối

Vị quê nương náu, đất ươm mầm chí tang bồng. Chớ quên!

 

Khắc khoải dáng vị quê

 

Mờ sương sớm cõng nhọc nhằn cô liêu

Mẹ nặng gánh cho đời con nhẹ bước

 

Đường gập ghềnh trơn trượt đổ bóng vai gầy hy vọng

Mòn mỏi chong đèn vá ánh mắt chờ mong

Tết sum vầy. Thằng Út nhớ đường về quê?

 

Gió hát trên triền đê qua

 

Vạt nắng gầy nâng niu ngọn cỏ lau

Đánh trận giả hồn hanh thông nung ý chí

 

Khảng khái kiên trung, dạ son sắt thủy chung

Chí nhà quê đạp dậy sóng phố người

Công danh mỉm cười, hoang hoải tiếng triền đê xa.

 

TẶNG VŨ (BÀ RỊA – VŨNG TÀU)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *