Chùm thơ 1-2-3 Tất Hạ: Cánh đồng thở giọt sương mai

 Cánh đồng thở giọt sương mai// Mùi rạ rơm ủ ấm những nấc thang lòng/ Con đường trần người qua đầy hối hả// Tay đan tay trong hơi lạnh cũ càng/ Chợt thầm thì triền đông ngã bóng/ Hứng trọn lòng vời vợi trong veo.

Tác giả Tất Hạ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Hỏi xuân còn đó có đong tràn sắc quê

 

Bộn bề từ những ngày hai ba hai bốn

Cá chép vẫy mình cõng Táo cầm chương tấu về trời

 

Cha nhấp ngụm trà Móc Câu đậm vị miệt đồng

Sân mai trút lá mẹ xoẹt tàu chuối gói lại hương quê

Nồi bánh tét đêm ba mươi đượm tình xứ Trà Cuôn.

 

Khi em gieo về tôi lắm nỗi đoạn trường

 

Tôi vay một nửa mảnh tình chong cheo

Thu úa màu lá neo lòng viễn xứ

 

Tách cà phê nâu chan chát tôi nốc cạn sầu

Mùa thay mới khúc ru lặng thầm đốn đổ

Về ngang đây bước chân cuối nẻo buổi đông tà.

Quê hương nhỏ giọt khói tình nồng khắc khoải

 

Tôi qua mấy con đường phố thị xanh thắm

Tắm lòng mình trên từng góc nhỏ thân thương

 

Ai bảo tha hương mới chợt nhớ quê nhà

Và xa xứ có thấy lòng khắc khoải

Chẳng bằng chộn rộn những ngày hơi thở đan thinh.

 

Cánh đồng thở giọt sương mai

 

Mùi rạ rơm ủ ấm những nấc thang lòng

Con đường trần người qua đầy hối hả

 

Tay đan tay trong hơi lạnh cũ càng

Chợt thầm thì triền đông ngã bóng

Hứng trọn lòng vời vợi trong veo.

 

Xuân cố mộng trỗ lòng nỗi nhớ thương

 

Đâu ai dễ quên những niềm đau ủ rũ

Khi gần kề hay ngàn xa vắng

 

Nửa chừng xuân tơ tằm gãy cạnh

Nắng hương ngưng cát bụi phủ tràn

Người nhớ người trong nỗi thương thân.

 

TẤT HẠ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *