Chúng mình rồi sẽ già, nhưng đừng nghĩ về điều ấy// Anh ký họa núi Gia Ray/ Mây đuổi nhau mùa nắng.// Tóc của chúng mình rồi sẽ pha tuyết trắng/ Ngồi bên nhau xem lưng núi xuân về/ Bức ký họa xanh ngắt đam mê.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Ngồi ngắm mãi những ngón tay già nua của mùa đông
Chợt nhận ra bức tranh vẽ gai hoa hồng
Nghe lòng mình rớm máu.
Vẫn thích sương mù, nhưng lại thèm nắng ấm
Nỗi buồn ơi xin chảy chậm
Ý nghĩ khẳng khiu có lẽ lại nảy mầm…
Ánh mắt ướm vừa thảm cây mắc cỡ góc vườn
Những lá mi hé mở
Lắng nghe cánh bướm quệt phải hương.
Lắng nghe mùi nhựa rất quen của bụi khổ qua rừng
Của dây mơ trượt ngã bờ rào giếng vắng
Mùa xuân đợi mẹ đầu thung…

Không khép được tiếng còi tàu chạy ngoài cửa sổ.
Âm thanh có cách riêng để lọt vào phòng
Chơi với bông hoa cô đơn cắm lọ.
Ý nghĩ chạy đuổi cùng chuồn chuồn khi mùa xuân đến
Ánh nhìn có cách riêng để lén ra vườn
Cười vang với những giọt sương.
Phác nét bán nguyệt khuôn mặt em mái phố.
Tiếng rì rầm của dòng sông đêm mất ngủ.
Những vì sao mùa nào cũng xanh.
Lặng nhớ đôi mắt em buổi ấy
Chạm ngón tay lên cánh hồng run rẩy
Cả mùa xuân đắm đuối cuộn anh vào.
Chúng mình rồi sẽ già, nhưng đừng nghĩ về điều ấy.
Anh ký họa núi Gia Ray
Mây đuổi nhau mùa nắng.
Tóc của chúng mình rồi sẽ pha tuyết trắng
Ngồi bên nhau xem lưng núi xuân về
Bức ký họa xanh ngắt đam mê.
TRẦN THỊ BẢO THƯ