Chùm thơ 1-2-3 Trần Văn Chính: Em là nốt nhạc mẹ gieo trên đồng bãi

Mạ mới cấy đồng xuân giăng giăng khuông nhạc// Tầng thấp tầng cao cung bậc nhịp mùa/ Cánh cò trắng đan vào lửng lơ câu hát// Em là nốt nhạc mẹ gieo trên đồng bãi/ Nón trắng nghiêng trời/ Eo dậy điệu xuân

Nhà thơ Trần Văn Chính ở Hà Nội

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Về Hà Giang đá chạm đỉnh trời

 

Đá xếp thành rào che chắn cho người

Đá xanh ngô non, vàng rực Tam Giác Mạch

 

Sớm nay váy áo đỏ xanh một đàn em gái Mông xuống chợ

Xuân chất đầy Lù Cở*

Đá bên đường cũng nhún nhảy theo em

* Lù Cở là cái gùi tiếng Mông

 

Tảo mộ cuối năm nao nao nỗi niềm khuất xa

 

Sương giăng mờ bước dừng bước đi chập chờn hư thực

Năng nặng nghĩa tình người xưa lành lạnh gió

 

Tiên tổ gây dựng cơ đồ chật vật xác lập đua tranh

Lớp lớp thế hệ cháu con nối nhau tỏa rạng

Trong sương khói lãng đãng cuối năm chín suối có ngậm cười

Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng

Mạ mới cấy đồng xuân giăng giăng khuông nhạc

 

Tầng thấp tầng cao cung bậc nhịp mùa

Cánh cò trắng đan vào lửng lơ câu hát

 

Em là nốt nhạc mẹ gieo trên đồng bãi

Nón trắng nghiêng trời

Eo dậy điệu xuân

 

Người trôi trong hương xuân trong sương khói Bờ Hồ

 

Em kiêu sa áo khoác mầu huyết dụ

Kháu khỉnh những đứa trẻ lon ton

 

Tháp Rùa vẫn bàng bạc cổ xưa

Đền Ngọc Sơn linh thiêng trầm mặc

Nước hồ lồng lộng xanh vẫn sắc ngàn năm

 

 Cành đào rừng

 

Mang sương gió Tây Bắc về đặt trong căn phòng phố thị

Những vết mốc sù sì thô ráp đại ngàn

 

Ban đầu lưa thưa một vài bông

Giữa Tết bung ra rực rỡ hoa và xanh nõn lộc

Chợt thấy một mảng rừng Tây Bắc mùa xuân

 

TRẦN VĂN CHÍNH 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *