Sóng biển Đông căm phẫn xô bờ// Khi thành lũy tuyến đầu, lợi tranh, béo cò đục nước./ Một lũ quan tham… nguy biến sơn hà// Thương đất nước qua bao phen giông bão/ Xương máu tiên rồng hóa vị mặn biển khơi/ Không dung thân những loài sâu mọt.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Sóng biển Đông căm phẫn xô bờ
Khi thành lũy tuyến đầu, lợi tranh, béo cò đục nước.
Một lũ quan tham… nguy biến sơn hà
Thương đất nước qua bao phen giông bão
Xương máu tiên rồng hóa vị mặn biển khơi
Không dung thân những loài sâu mọt.
Biển đảo biên cương thiêng liêng những ngôi mộ gió
Vóc dáng chủ quyền sừng sững một Trường Sa
Và Hoàng Sa từng giọt tim vẫn chưa thôi thổn thức
Giận vết chàm loang nước biển tái màu
Ngọc trai hận ngậm căm hờn không vết xước
Sóng cuộn hoa văn, những trang sử Bạch Đằng.

Nghiêng vai chắn biển Đông những con sóng bạc đầu
Thổn thức ngày đêm đảo nổi đảo chìm
Vẫn trái tim yêu gửi về anh đó
Không xa đâu Trường Sa… dẫu ngàn trùng vạn lý
Mẹ nén nhang cho cha… cháy đỏ mặt trời
Bình minh bao giờ cũng bắt đầu từ biển.
Tổ quốc Việt Nam như tia chớp ngang trời
Thuở dựng nước bao bóng ma lởn vởn
Trong bão táp dữ dằn một tất cũng không lui
Dưới mái trường em thơ vẫn tự hào bởi bố là lính biển
Vợ yêu chồng nằm nghe sóng khơi xa
Gửi nỗi nhớ thương vào giấc mơ… cương thổ.
VÕ VĂN TRƯỜNG (QUẢNG NAM)