Trăng Phật đản đã tròn từ mấy ngàn năm trước// Lời hẹn hò môi mắt từ bi/ Cuộc đời vẫn nông sâu bờ bến// Người có nợ những mùa Ngâu truyền thuyết/ Tiếng vạc chiều sám hối ngày trai/ Hồi chuông tan buồn như tiếng thở.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Những vu vơ tiễn tôi ngày nhớ…
Nước cả, sông đầy bờ cứ dần xa
Rồi “sắc bất ba đào” tiếng phụ tình từ đó
Có những mùa trăng gieo cấy nỗi buồn
Trong đôi mắt chú bò vàng ngơ ngác
Và con Ky(*) lệ tràn vì bạn đời cũng đã bỏ đi
_________
(*) Chú chó cưng của gia đình tôi ngày đó.
Những ngọn gió hoài thai chờ đợi
Đâu phải cơn mơ lạc phách giữa đời
Mà lấn chen khổ đau – hạnh phúc
Tôi tìm em lạc mùa hoa cỏ
Đêm trổ cơn mưa, rưng rức đàn bà
Và gió hai mươi năm khướt say nghiệt ngã
Tôi về quê mùa rơm rạ trở chiều
Tiếng gà gáy giữa hai làng xa vắng
Gió nhú mầm thướt lướt thung xưa
Viên đất mịn thoi thóp vì mưa dối
Lạ quen ẩn mật một khu vườn
Khi bầy ong bay đi, trốn vào hóa thạch
Trăng Phật đản đã tròn từ mấy ngàn năm trước
Lời hẹn hò môi mắt từ bi
Cuộc đời vẫn nông sâu bờ bến
Người có nợ những mùa Ngâu truyền thuyết
Tiếng vạc chiều sám hối ngày trai
Hồi chuông tan buồn như tiếng thở.
Rượu nhân thế lụt trôi đêm mộng mị
Ai xa quê còn nhớ gốc phần
Khói nhang chiều…vệt nắng
Chớp mắt thành chia ly
Cầu vồng vành tang trắng
Mẹ hiên nhà ngóng trông …
VÕ VĂN TRƯỜNG (QUẢNG NAM)