Ngày tháng cũ trở về buồn rười rượi// Người ơi đừng làm vỡ nỗi buồn xưa/ Nắng vàng tươi hay trời đổ cơn mưa// Kỷ niệm cũ đầy ắp vừa sống dậy/ Kể sao hết những buồn vui ngày ấy/ Nhớ nhung về chất chứa tháng năm xanh.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Anh còn nhớ một ngôi nhà cuối phố?
Ngõ chè tàu xanh biếc lối đi quen
Cây bằng lăng nở tím khoảng sân vườn
Thương mỗi sớm có một người đứng đợi
Cây phượng vỹ thắp lửa mùa thi tới
Áo học trò chăm chỉ chuyện bút nghiên.
Dẫu đôi khi thảng thốt chút niềm riêng
Nhắc nhở nhau, gắng… chu toàn sách vở
Thời gian trôi… nay kẻ đi người ở
Gót kiêu sa còn đâu thuở đợi chờ
Màu hoa bưởi… ngát thơm giờ thấp thoáng
Làn tóc mây ngày ấy quấn vai người
Ngày tháng cũ trở về buồn rười rượi
Người ơi đừng làm vỡ nỗi buồn xưa
Nắng vàng tươi hay trời đổ cơn mưa
Kỷ niệm cũ đầy ắp vừa sống dậy
Kể sao hết những buồn vui ngày ấy
Nhớ nhung về chất chứa tháng năm xanh.
Cả ba năm đôi bóng ấy ngọt lành
Giờ xa cách ngậm ngùi thương dĩ vãng
Ai ra đi, lại về trong bãng lãng
Giấc mơ buồn trong cõi nhớ mênh mang
Ở nơi xa có lẽ cũng bàng hoàng
Nhớ về nhau giữa bộn bề cuộc sống
Xin giữ lại cả một thời hoa mộng
Nắng hạ vàng và phượng đỏ hồng tươi
Phong thơ tím, thuở ngày xanh bối rối
Ngõ chè tàu, hờn dỗi thoáng xa xôi.
Giữ giùm em ngày đó nét mắt môi
Màu tóc nữa phủ vai người buổi ấy.
HOÀNG THỊ BÍCH HÀ
- Diện mạo văn học Việt Nam từ 1945-1975: Nhìn từ thi pháp thể loại
- Chùm thơ 1-2-3 Võ Đào Phương Trâm: Đi qua bão giông bản tình ca hóa thành bất tử
- Triết gia, nhà văn A. Zinoviev: Người tới từ tương lai
- Truyện ngắn Dương Đức Khánh: Anh Bảy Văn Nghệ
- “Rừng có tiếng người” của Đinh Công Diệp: Dư âm và đồng vọng