Như bất kỳ ai, hôm qua em tôi đã chết// Tử thần ở bất cứ đâu, cheo leo lằn ranh sinh tử/ Người với người phải tránh nhau// Nhân loại đã từng quen xoay trở/ Tự do tối thiểu/ Đang truyền đi thông điệp “cố lên”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không thể một mình, em láy
Ghép vào với anh, ta cùng nghĩa cùng vần
Chăm chăm, đau đáu tình thơ
Đã vui xa, đã buồn gần
Đừng tách ra anh nhé! Chơ vơ!
Hai ta đang láy… ân cần
Bền vững, mong manh và ngơ ngác
Gió không thể đi tìm bầu trời khác
Sóng tung bờ vẫn mãi thắm biển xanh
Xây thành quách biết còn ngày đổ nát
Xóa tàn phai!
Chợt… sương khói mong manh
Có nhiều lý do phải nằm một chỗ
Thấy và không thấy trần nhà hoen ố
Nghe và không nghe tiếng thạch sùng
Có lý do cho ao ước sau cùng- ngọn gió
Quanh quẩn có bầu trời, bay đi đây đó
Chạm vào hơi thở và nghe tiếng nói của người

Em biết bây giờ là “muối mặn gừng cay”
Quanh ta còn nhiều điều lo lắng
Em vẫn muốn cộng thêm vào một chút chờ mong
Nồng nhiệt đắm say đã kém sắc hồng
Em sướt mướt và trẻ con trước mỗi dòng tin nhắn
Khi đọc thấy diệu kỳ, ở đó, “yêu em”
Như bất kỳ ai, hôm qua em tôi đã chết
Tử thần ở bất cứ đâu, cheo leo lằn ranh sinh tử
Người với người phải tránh nhau
Nhân loại đã từng quen xoay trở
Tự do tối thiểu
Đang truyền đi thông điệp “cố lên”
Gió đưa nôi
Gió chắp cánh diều xa khơi
Gió phang gió rang, gạn đời muối mặn
Gió vu vơ đùa áo mỏng
Hun hút đường chiều – gió ngày xa – dáng mẹ về tất tả
Gió chạm quanh đời hơi thở, phiêu bồng ru giấc mây bay
HUỲNH THANH LIÊM
(NHA TRANG – KHÁNH HÒA)
- Trần Bảo Định “gói” bánh tét: Hương vị tết quê hay là biểu tượng văn hóa Nam bộ
- Truyện ngắn tiêu biểu của Sơn Nam: Hương rừng
- Truyện ngắn Văn Lê Tám: Mật ngọt của chà là
- Tiểu thuyết “Năm lá quốc thư” của Hồ Anh Thái – Từ góc nhìn văn hóa
- Thơ 1-2-3 Nguyễn Hùng Luân: Buông tay rồi mới biết ta cần nhau