Nhà phê bình, nhà thơ, nhà giáo Nguyễn Đình Anh hiện là Phó Chủ tịch – Tổng thư ký Hội Khoa học tâm lý giáo dục tỉnh, Trưởng ban Lý luận phê bình Hội liên hiệp VHNT Nghệ An. Vừa viết phê bình vừa sáng tác và có nhiều mối thiện cảm với thể thơ mới 1-2-3, Nguyễn Đình Anh gửi về VHSG chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Chỉ một lần thôi
Anh vừa hẹn gặp em, bỗng mưa chiều ập đến
Em nói em sẽ về nhưng mưa chẳng ngừng ngơi
Anh cháy khát giữa Biên Hòa ngập nước
Nhận được tiếng em gọi rồi
Tàu đã phải rời ga.
Chiều nay ta nhớ mong ai
Ở thành phố này nhớ một thành phố rất xa
Nói điều ấy ra không ai tin nổi
Ta chỉ biết không hiểu sao chiều nay lòng bổi hổi
Sống ở thành phố này,
Nhớ một thành phố rất xa.
Ai chờ ai khi bến cũ lá rơi đầy
Từng ấy thời gian, từng ấy câu thơ
Thơ em viết cho ai anh biết cả
Thung Mây ơi, mãi sau này em có nhớ
Ai đợi ai
Lối cũ lá rơi đầy?
Tiễn bạn ra sân bay
Bạn đi nhé mình tôi ở lại
Thành phố buồn như không thể buồn hơn
Tóc dẫu bạc không thể nào quên được
Vinh một thời
Và mãi mãi của tình yêu.
Trống một vùng biên cương
Trưa nay em trở lại
Anh đã đi xa rồi
Mưa ngoài hiên xối xả
Phố quen thành xa lạ
Trống một vùng biên cương.
NGUYỄN ĐÌNH ANH (NGHỆ AN)