Là tôi của một thời// Đỉnh vinh quang/ Người đưa kẻ đón// Thời thế đổi thay/ Góc cô đơn trú ngụ/ Chực chờ khâm liệm ánh bình minh.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Nỗi niềm con chữ
Đã từ lâu không viết thơ tình
Những con chữ thư nhàn, ân ái
Ngòi bút của tôi vì sao không thể
Viết cho đời vực dậy niềm tin
Lại tự giam ta trong cách nghĩ, tầm nhìn.
Câu thơ không còn trẻ
Một thời mượn chữ đề thơ
Ngang vai tóc bím hững hờ sang trang
Với tay níu chút muộn màng
Vườn xanh dẫm xác lá vàng xót xa
Câu thơ ngày cũ đã già.
Là tôi của một thời
Đỉnh vinh quang
Người đưa kẻ đón
Thời thế đổi thay
Góc cô đơn trú ngụ
Chực chờ khâm liệm ánh bình minh.
Dại khờ dậy sóng trong tôi
Niềm tin – từng ngày giẫy chết
Giận đời tôi đốt giấc mơ
Đốt cả câu thơ chưa ráo mực
Đền đài, cung điện cũng thành tro
Nhưng không cháy hết những dại khờ.
Thắng thua thế trận cờ đời
Tuồng đã vãn, thần dân không thể khác
Quân vương ơi, cay đắng một nước cờ
Thua hay thắng người dàn thế trận
Tiếng cuốc ngậm ngùi gọi bạn tình xưa.
Vua tôi ơi, tất cả đã bị lừa.
THANH YẾN