Mang trên vai mớ hành trang ảo/ Nét lung linh xinh xắn tuổi đương thời// Xa lắc rồi ngày của rong chơi/ Phút lắng đọng khi chợt nhìn gương thật/ Chút tiếc nuối, những gì đã mất.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Câu thơ không còn trẻ
Một thời mượn chữ đề thơ
Ngang vai tóc bím hững hờ sang trang
Với tay níu chút muộn màng
Vườn xanh dẫm xác lá vàng xót xa
Câu thơ ngày cũ đã già.
Một chút gì man mác
Tóc rối thêm màu bạc
Xồng xộc vào đêm xuân
Chồn chân cuộc hành trình
Đứng bên bờ cõi tạm
Chạm. Nỗi buồn xa xăm…
Nhận về những dấu chân chim
Tranh nhau bất kể
Chễm chệ ngồi cao
Không chừa thủ đoạn
Dành chút hư danh
Chân chim bá víu thôi xanh mắt chiều.
Soi gương bỗng giật mình
Mang trên vai mớ hành trang ảo
Nét lung linh xinh xắn tuổi đương thời
Xa lắc rồi ngày của rong chơi
Phút lắng đọng khi chợt nhìn gương thật
Chút tiếc nuối, những gì đã mất.
Trong mơ đếm tiếng thở dài
Bỗng dưng tỉnh, bỗng dưng say
Bỗng dưng giận cả vòng xoay cuộc đời
Trách ai? Chỉ biết hỏi trời…
Một đồng hạnh phúc – trả mười đắng cay
Cộng – trừ – thừa tiếng thở dài.
THANH YẾN