Đêm nằm nghiêng mùi hoa bần cũng nghiêng// Vầng trăng cong móc vào đêm/ Ta quờ tìm ánh đom đóm xưa treo lên nỗi nhớ// Con nước lớn ròng chênh chao bồi lở/ Ta tìm vào đêm nghiêng tận cùng hơi thở/ Trong đêm nghiêng có tiếng thở dài như sông.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Con lớn dần lên, ba mẹ già xuống
Nắng mưa vô thường nẻo đời muôn lối
Con vội đi sáng sớm, trở về với cha mẹ tối trời.
Con vấp vào tiếng võng ru hời
Làn hương mỏng vây tròn giấc ngủ
Con tưởng mình nằm chiếc nôi xưa
Đêm nằm nghiêng mùi hoa bần cũng nghiêng
Vầng trăng cong móc vào đêm
Ta quờ tìm ánh đom đóm xưa treo lên nỗi nhớ
Con nước lớn ròng chênh chao bồi lở
Ta tìm vào đêm nghiêng tận cùng hơi thở
Trong đêm nghiêng có tiếng thở dài như sông.
Nguyễn Du nhặt Kiều bỏ vào chiếc lá
Và Tố Như tung lên trời
Gió cuốn bay đi qua bao kiếp người.
Thời gian chảy trôi… lá rơi… từng hạt thơ rơi… nát vụn
Chiếc lá chở Kiều dù đi đâu về đâu
Vẫn xanh tươi trong mỗi kiếp người.
TRẦM THANH TUẤN
(TRÀ CÚ – TRÀ VINH)