ngồi đếm thời gian trong khu cách ly// ôn dịch không ai nói với ai về những bài thơ hiện đại/ hiện sinh nặc mùi thần chết// anh yêu, đừng ôm hôn em khi sốt/ thường xuyên rửa tay diệt khuẩn và mang khẩu trang/ chúng ta sẽ hôn nhau sau những ngày giãn cách?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
ngồi đếm thời gian trong khu cách ly
ôn dịch không ai nói với ai về những bài thơ hiện đại
hiện sinh nặc mùi thần chết
anh yêu, đừng ôm hôn em khi sốt
thường xuyên rửa tay diệt khuẩn và mang khẩu trang
chúng ta sẽ hôn nhau sau những ngày giãn cách?
chống dịch như chống giặc
giặc có hình còn dịch lại vô hình
nhưng đâu đâu, hình như cũng giặc
dập chỗ này nó mọc ra chỗ khác
trong khu cách ly, ở đâu đó cộng đồng
sơ sẩy là thành ổ dịch?

hồi này người ta hay nói nhiều về thần chết
lò thiêu xác khắp thế gian
từ sông Hằng, Mekong, sông Nile, Amazon, Dương Tử…
nỗi đau nhân lên nỗi đau
niềm tin độ trì vào 4k và chiếc khẩu trang che mặt
trong một thế giới đói và khát vaccine?
trong trái tim con đường
tất cả chúng ta là những người khai phá
hạnh phúc là đoàn kết để chiến thắng corona
thứ virus giết người
thế giới hơn đang chống lại một cuộc chiến tranh
miễn dịch cộng đồng là con đường phải tới?
biết ơn những chiếc áo blue trắng
các bạn là những chiến binh
vũ khí là ống tiêm với trái tim và cái đầu nóng
chiến đấu trong cuộc chiến tranh thế giới dịch giã
các bạn là những thiên thần
đem lại chiến thắng mà sự sống thuộc về các bệnh nhân?
thế giới trong cơn khát?
không khi nào loài người lại khát vaccine như bây giờ
vì không ai thờ ơ trước cái chết đang tới
khát thì phải xin [không ai ngồi chờ đợi]
mà chuyện xin cho xưa nay
ai ban phát lẽ công bằng?
TRẦN THANH DŨNG