Nồng ấm tình người nào chỉ riêng ai// Những gian hàng không đồng, những bữa cơm từ thiện/ Từng mớ rau vườn, bánh quà, nải chuối…// Không kể giàu nghèo cùng gửi tới miền Nam/ Yêu lắm thảo thơm những lúc nguy nan/ Cả ba miền cùng chia bùi sẻ ngọt

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Em muốn gửi về xuôi một chút hương rừng
Khi gió thoảng nghe hít hà hoa dẻ
Trái ngọt mùa về đường bay ong vẽ
Tôm cá hiền dung dẻ với rong rêu
Rượu cần dậy men, thịt nướng sớm chiều
Em gửi cả bùa yêu, về xuôi anh có nhận?
Cả tháng nay em chẳng nhớ thứ ngày
Nỗi nhớ nửa kia cứ dày thêm mỗi bữa
Cấp số nhân, lũy thừa nên khó thở
Triệu chứng này
Do hiệu ứng
Covy

Sài Gòn ơi, mệt mỏi rồi tạm nghỉ chút đi em
Nồng ấm mọi miền sẽ về bên chia sẻ
Đồng bào ta bao đời tình nghĩa,
Áo trắng áo xanh chia lửa đầu
Chẳng để mình em phải chịu đớn đau
“Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”
Nồng ấm tình người nào chỉ riêng ai
Những gian hàng không đồng, những bữa cơm từ thiện
Từng mớ rau vườn, bánh quà, nải chuối…
Không kể giàu nghèo cùng gửi tới miền Nam
Yêu lắm thảo thơm những lúc nguy nan
Cả ba miền cùng chia bùi sẻ ngọt
Thử một ngày em không nhớ anh
Tự đặt cược chính mình
Và em thua anh ạ
Thật đúng là gàn dở
Chẳng thể nào qua nổi phút chênh chao
Không biết em lệ thuộc tình yêu anh tự khi nảo khi nào.
VÕ HOÀNG PHƯƠNG