Chuồn chuồn đậu bàn chân miêng miêng miền ký ức// Nín thở ngắm màu thu qua đôi cánh mỏng tang dịu dàng/ Lặng yên nghe hơi thở của mùa phập phồng sau áo mỏng// Nắng sắp tắt rồi hãy để chuồn chuồn bay đi/ Mơ hồ bước chân tuổi thơ về đậu khẽ/ Chợt giật mình, trong vắt trăng lên.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Đợi…
Đoá dạ ngọc minh châu đợi gió về trước ngõ
Đung đưa
Chùm nguyệt quế mơ màng
Tháng tư cựa mình bung trắng
Những khoảng trống ký tự thao thức. Đợi được chạm là thơm.
Chuồn chuồn đậu bàn chân miêng miêng miền ký ức
Nín thở ngắm màu thu qua đôi cánh mỏng tang dịu dàng
Lặng yên nghe hơi thở của mùa phập phồng sau áo mỏng
Nắng sắp tắt rồi hãy để chuồn chuồn bay đi
Mơ hồ bước chân tuổi thơ về đậu khẽ
Chợt giật mình, trong vắt trăng lên.
(Thương mến tặng Bùi Mạn Đình)
Hút
Loa kèn bắc cầu đưa em sang sông
Muôn muốt trắng xin em đừng ngoái lại
Tiếng guốc lịm dần
Nhịp cầu đong đưa mãi
Anh bị hút vào xa ngái làn hương.
Mái chèo khỏa trong tinh khiết dòng sen
Đêm qua ngàn sương rơi
Những đóa ban mai thở đẫm hương trời
Mênh mang Hồ Tây sóng lá đang lay sắc hồng ngưng trên má
Ước làm con thuyền nan mộc
Trôi cùng em trong tinh sương…
Trên chuyến tàu chiều
Dòng sông xuôi về phía hoàng hôn
Bởi nhớ bờ nên miên man sóng vỗ
Núi gối đầu vào ráng chiều vừa đổ
Đêm dềnh lên từ ô cửa toa tàu
Khép mắt ngược dòng. Nụ hôn ngợp gió.
VŨ TRẦN ANH THƯ (HÀ NỘI)