Hà Phi Phượng thảng thốt đốm sao rụng trời xa

VHSG- Ở đâu giấc mơ của tôi/ bàn chân rã rời không đến được/ chiếc áo đợi hơi người/ giàn hoàng dương cồn cào trở giấc/ xin người đừng buông mùa xanh/ Mưa đan những sợi mềm võng ru/ cây nến đêm sắp rơi giọt cuối / trên hộp đàn đựng nửa bóng tối / run run cơn sốt/ một chiếc lá môi khan.

Nhà thơ Hà Phi Phượng

TRÊN CÁNH ĐỒNG OẢI HƯƠNG

 

Trên cánh đồng oải hương

mặt trời thức muộn

những nếp sóng bay lên

cuộc rượt đuổi của gió

tưởng không hồi kết

 

nàng thoăn thoắt cùng chiếc giỏ mây

giấc mơ còn tươi màu đất xốp

anh nói đã gặp nàng

có lẽ từ kiếp trước

con sẻ nâu của mùa

viên sỏi trong túi áo tuổi thơ

cỏ sau mưa

 

mang niềm tin bóng mây

đơn độc bước chân

nàng tìm những giọt sương trên cánh đồng lút nắng

hành trình câm lặng

ảo ảnh hồ nghi

tiếng xé gió của mũi tên từ cơn giông

cánh vông kê

như vết xước của nỗi nhớ

nàng bước

mê man

hồng hoang cơn khát

 

mặt đất mở ra ngàn con đường

dòng sông muôn nhánh

không cần định danh những làn hương

và thôi cắt nghĩa màu trời

hết mùa oải hương sẽ đến mùa hoa khác

trên cánh đồng không cam chịu cằn khô

gió

chẳng bao giờ tắt.

CƠN SỐT

 

Vòm đêm sánh mực

ánh sáng dựng bích họa trên các tòa nhà

tiếng côn trùng ngắt quãng

thảng thốt đốm sao rụng trời xa

nơi xứ sở sương mù khát nắng

 

Họ để thời gian trôi đi vô nghĩa lý

khi cái chết mỗi ngày cận kề

chiếc mũ ngạo mạn điên rồ

không che chắn nổi ý nghĩ yếu ớt

tiếng nguyện cầu mỗi ngày dài thêm

 

Ở đâu giấc mơ của tôi

bàn chân rã rời không đến được

chiếc áo đợi hơi người

giàn hoàng dương cồn cào trở giấc

xin người đừng buông mùa xanh

 

Mưa đan những sợi mềm võng ru

cây nến đêm sắp rơi giọt cuối

trên hộp đàn đựng nửa bóng tối

run run cơn sốt

một chiếc lá môi khan.

CHIM CU GÁY

 

Sinh từ đồng bãi

hiền như rạ rơm

chim cu gáy cất tiếng son

mừng nhành lúa mẩy

 

nghiêng nghiêng đôi mắt đôi hạt đậu mơ

nhảy nhót mùa màng

hạt nào theo chim về tổ

hạt nào lặn vào đất nâu

 

cu gáy bé bỏng ơi

chiếc tổ xinh xinh bên bụi tầm gai

sáng nay hai mặt trời con đậu xuống

sự sống vẫn hồng hào dòng chảy

tất bật xốn xang sải cánh đi về

 

hãy ở lại đây

gốc lúa bờ khoai chở che

em là tôi tuổi nhỏ

tiếng hót em thanh khiết ban mai

sáng một khoảng trời

bài ca hạnh phúc hàm ân

trên cánh đồng trĩu nắng.

 

SỚM NAY

 

Sương chín trĩu cành

hơi lạnh tuôn tràn khắp nẻo

bầy sẻ trốn mái hiên tình tự

tiếng trở mùa run rẩy vòm cong

 

Trong câu thơ ngắt dòng

những mầm cây trổ mùa nhịp điệu

chùm rễ vươn theo mặt trời

như những cây bùi nhùi

thắp ngọn đuốc bừng bừng lời lửa

 

Phía bên kia mùa sương

cát vẫn bỏng dưới bạt ngàn nắng gió

người mải miết tìm

bời bời sóng bể

con chữ ngọc trai lóng lánh nhiệm màu…

 

Trên bức tường xám

lá nhẫn nại xanh

và đồi cát

bông xương rồng đội nắng khai sinh.

 

GIẤC MƠ

 

Người ta nói về những váng dầu trên mặt biển

ống khói nhả độc

cánh rừng thoi thóp

cơn rung chấn tiềm tàng dưới đáy đại dương

nơi đâu cũng bất ổn

 

Đến khi nào dòng sông còn chảy

mặt đất quả thông nứt

đám bụi xâm lấn hơi thở chúng ta

cuộc viễn du bóng mây

chẳng làm tan cơn khát miền sa thạch

ngày ngày mặt trời đỏ lựng ngang qua

 

Thèm những cơn mưa

bất chợt chiều nay

muôn mắt lá đầm đìa

vồ vập ngàn rễ uống

đất tách vỏ

giấc mơ reo trên những lớp sa bồi

 

Anh đến hay mưa

dào dạt

tràn đầy

cây thiên điểu trổ mùa hoa thứ nhất

ngày líu lo trên vai em

trang sách thơm mùa hương kí ức

 

Mưa rồi sẽ dứt

những con đường lầm lũi chói chang

em neo vào gió

nhẫn nại mầm cỏ

vịn câu ca mẹ ru đừng than phận khó

như mưa đền cây

như suối mở

dòng sông ôm bãi bồi xa tắp

giấc mơ bình yên trên muốt trắng cánh cò…

HÀ PHI PHƯỢNG

(THÁI BÌNH)

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *