Hoàng Thụy Anh sinh ra từ mưa

VHSG- người đàn bà giao ước với đêm/ chia đều mớ mưa/ chẳng phải để mua chẳng phải để bán chẳng phải làm quà/ chỉ để nhận diện và gọi tên từng vết thương đang chảy tràn qua nhau/ cuộc đời người đàn bà đan cơn mưa cơn mưa đan người đàn bà/ như đốm buồn này luồn đốm buồn khác/ như kẹt đau này chồng kẹt đau khác

Nhà thơ Hoàng Thụy Anh

người đàn bà sinh ra từ mưa

 

người đàn bà sinh ra từ mưa
ăn mùi hoàng hôn rớt lại của mùa đông trước
ăn nhánh khô gầy trên môi gió
ăn chồi buồn vừa nở trong đôi mắt ngập nước

người đàn bà rướn mình vào bóng tối
thấy đêm không thể thoát ra ngoài gương mặt bồ hóng cũ kỹ giống hệt sợi đau mãi nằm co ro giữa vùng trũng
người đàn bà vẫn cần mẫn vá lỗ đêm bằng đường chỉ tự do
khép cơn khóc rỗng giọng sau tiếng thở dài

người đàn bà giao ước với đêm
chia đều mớ mưa
chẳng phải để mua chẳng phải để bán chẳng phải làm quà
chỉ để nhận diện và gọi tên từng vết thương đang chảy tràn qua nhau

cuộc đời người đàn bà đan cơn mưa cơn mưa đan người đàn bà
như đốm buồn này luồn đốm buồn khác
như kẹt đau này chồng kẹt đau khác
giấc ngủ nào mới đến đã cạn cuối bấc đêm

 

người đàn bà và đêm

 

người đàn bà ngồi gặt đêm
gặt những lời đau chằng chịt trên môi
gặt mãi vẫn chưa đi hết cuộn mong manh

người đàn bà ngồi vớt đêm
vớt phận mình
vớt mãi cũng chẳng thể nào ra ngoài cái nhân vị bão bùng được thắp từ muôn kiếp trước

người đàn bà treo mình lên vách đêm
thấy bóng mình lặn sâu vào bóng đêm
nghe tiếng thở còm cõi
nghe buồn đau nứt gầy
rót xuống bốn mùa
nhuộm xuống bốn mùa

người đàn bà và đêm
chấm đen câm lặng
chấm đen câm
chấm đen
chấm

 

những con chữ của em

 

29 ký tự mũm mĩm trong trò chơi tính dục đích thị là giống cái
em thấy chúng đẻ ra nhiều đám mây xám ngoẹt
từ kế hoạch sực mùi cao sang hoàn hảo cho đến quy hoạch nhờ nhợt khiếm khuyết
và kể cả sản phẩm mới tập tễnh nhú lông tơ

những con chữ đầu đông của em dẫu chưa đủ tuổi để cảm nhận cơn buồn nôn giấu trong họng phố
chưa đủ chìa khoá để xoay lớp sương mù đầy mưu mẹo
chưa đủ lạnh lùng để bóc tách từng cái mụn mủ dập dềnh tham vọng
nhưng chúng chưa bao giờ đeo cái miệng bù nhìn
chưa bao giờ bị ru ngủ bởi lộ trình nhoè nhoẹt ấy

trên chỏm đau
những con chữ của em có thể bị xước bên này hoặc xước bên kia
thậm chí bị giẫm bẹp rúm
chúng vẫn tiếp tục chức năng sinh sản
vẫn phơi phới nhũ hoa dậy thì
quyến rũ núm đời đêm đêm

bài thơ đột quỵ

 

đêm viêm đại tràng
những gói ký tự xác tín bằng vòng cài trắng
buộc chặt vị tanh hôi hứng lên trong cơn bản năng thiếu tháng
buộc chặt mùi toan tính mãn tính trong sêri nghi vấn dậy thì
chẳng siết cổ nổi giấc mơ khiếm thị

đêm viêm bàng quang
giữa hai háng chữ
ý nghĩ nhẫy đái tung toé
như âm thanh bị cắt đầu
cũng không thoát ra ngoài độc thoại rong rêu

giữa ánh sáng khọm khẹm
giữa hình hài lấm lem của đời sống
đêm liệt mặt
bài thơ đột quỵ

 

giấc mơ sẽ tươi hơn khi được bơm máu

từ những điều chưa phác thảo chưa đăng nhập



lợi dụng lúc giấc mơ nằm ngủ
cái miệng vội vàng mặc quần xà lỏn
tự treo mình lên chóp gió
đái ra ổ tham vọng giữa tháng mười mồ côi

một cái miệng khác học đòi ngôn ngữ gièm pha
cọt kẹt dăm ba tiếng mọt
đả phá 24/24
trào trạo đến mức bóng tối phải nghểnh cổ cầu cứu

những cái miệng lú không làm nên lịch sử
nhưng chúng có thể đẻ ra lịch sử câm nín
ở ngôi dị dạng

ngày cái miệng cô đơn
mọi ý nghĩ thối hoắc sẽ khép mắt
và giấc mơ sẽ tươi hơn khi được bơm máu từ những điều chưa phác thảo chưa đăng nhập

HOÀNG THỤY ANH

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *