Thơ 1-2-3 Bùi Thanh Hà: Làm sao ai biết bông hồng cô đơn

Đêm nay hoa hồng lại khóc// Những cánh nhung bị giam giữa bụi gai chi chít/ Sương mịt mờ giăng nỗi nhớ thương.// Làm sao ai biết bông hồng cô đơn/ Bình minh… sắc thắm sẽ xua tan đêm trường/ Giọt nước mắt còn long lanh trên cánh đỏ.

Nhà thơ Bùi Thanh Hà ở Hà Nội

 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Đêm về khuya

 

Những vì sao buông tiếng thở dài đắm mình vào ánh bạc

Trong vườn bừng nở muôn đóa trăng.

 

Gió khuya khe khẽ thì thầm

Anh có nhớ quỳnh hương như nhớ người con gái ấy

Nơi vườn tình đẫm trăng?

 

Đêm nay hoa hồng lại khóc

 

Những cánh nhung bị giam giữa bụi gai chi chít

Sương mịt mờ giăng nỗi nhớ thương.

 

Làm sao ai biết bông hồng cô đơn

Bình minh… sắc thắm sẽ xua tan đêm trường

Giọt nước mắt còn long lanh trên cánh đỏ.

Những ngón tay trắng muốt với vào đêm

 

Khẽ khàng nhẹ nhàng vẫy gió

Có nỗi lòng gói làn hương ngọt ngào lan tỏa…

 

Ai đã qua đây để lại vị tình yêu ngất ngây

Gió nâng những búp tay ngà vương vấn

Ngọc lan thơm sâu đậm. Người xa ơi!

 

Những đốm sao đậu xuống góc vườn

 

Bao bông nhài toả sáng, hương thanh khiết bay lên

Nhớ bàn tay dịu dàng đính chùm sao lên mái tóc đen.

 

Những vì sao sáng mãi

Sương lỏi len dần phủ trắng mái đầu

Làn hương tình thơm suốt những đêm thâu.

 

Em như chùm hoa dẻ ẩn mình sau tán lá xanh

 

Trong đêm trăng thanh giữa bao sắc hương anh vẫn thấy

Dịu ngọt, nồng nàn, đắm say, bí ẩn.

 

Ôi đoá hoa bình dị của đồi quê

Em giấu gì sau làn hương say mê một đời anh khao khát?

Nơi vườn trăng… hoa ngan ngát khẽ cười.

 

BÙI THANH HÀ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *