Thơ 1-2-3 Bùi Thanh Hà: Mùa nối mùa mang thương nhớ đi xa

Hoa nói gì khi em đón tháng tư// Gạo đỏ mắt thả yêu thương giăng mắc/ Loa kèn đồng ca sắc hương tinh khiết// Mùa nối mùa mang thương nhớ đi xa/ Hoa nói bao điều tha thiết tim ta/ Hãy trân quý từng sát na cuộc sống.

Nhà thơ Bùi Thanh Hà

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Em đã đi qua tháng ba hoa cháy hồng nỗi nhớ

 

Bao đóa dại khôn lả tả mưa buồn

Lúa mơn mởn ngẩn ngơ thì con gái…

 

Phía chân trời mây khói vấn vương

Vòm cây hát những mùa cổ tích

Ấp ủ bình yên… hoài nhớ quê hương.

 

Hoa nói gì khi em đón tháng tư

 

Gạo đỏ mắt thả yêu thương giăng mắc

Loa kèn đồng ca sắc hương tinh khiết

 

Mùa nối mùa mang thương nhớ đi xa

Hoa nói bao điều tha thiết tim ta

Hãy trân quý từng sát na cuộc sống.

Những đóa hoa xoay tròn trong gió lộng

 

Trái đất xoay tròn giữa vũ trụ bao la

Những số phận xoay tròn trầm luân trong biển khổ

 

Làm sao đỏ vẹn nguyên như mộc miên hoa nở

Làm sao hát mãi lời ca cùng gió

Làm sao trái đất này xanh biếc, vui ca?

 

Có những lời ru buồn đọng trong lá trong cây

 

Có những ước mơ nở thành hoa của các bà, các mẹ

Thân trăm tuổi vẫn ngân nga tiếng hát…

 

Có một thời rất xa… đau mùa giáp hạt

Bà tựa gốc gạo già ru lòng, ru những đứa con

Mơ tơ gạo trắng trời vẽ bát cơm thơm…

 

Hoa không biết nói mà nói bao điều

 

Cây không làm dáng mà sao yêu kiều

Như bóng mẹ hiền đứng đầu làng ngóng con xa trở lại

 

Trái tim mẹ đỏ tươi cháy mãi

Thắp đoá nồng nàn vẫy gọi yêu thương

Mặc mùa đi, biển sống vô thường.

 

Hà Nội 6.4.2023

BÙI THANH HÀ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *