Thơ 1-2-3 Đinh Minh Thành: Em đi rồi phố đứng đó trông theo

Mặt hồ thu mắt ráo hoảnh trong veo// Em đi rồi phố đứng đó trông theo/ Bước mung lung ngập ngừng ai muốn chạy// Hàng cây xưa lưu dấu chỗ ta ngồi/ Vài kỷ niệm cũng tròn đầy nỗi nhớ/ Ánh đèn vàng góc phố bớt hắt hiu.

Nhà thơ Đinh Minh Thành

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Câu thơ viết cho cuộc tình đã xa

 

Nơi phố cũ xanh rêu phơi bỏ ngõ

Ai vẫn chờ ai đầy trời tím gió

 

Lá bàng khô vỡ vụn lối đi gầy.

Em xa rồi gió cứ thổi nghiêng cây

Xác xơ lòng như qua rồi trận bão.

 

Mặt hồ thu mắt ráo hoảnh trong veo

 

Em đi rồi phố đứng đó trông theo

Bước mung lung ngập ngừng ai muốn chạy

 

Hàng cây xưa lưu dấu chỗ ta ngồi

Vài kỷ niệm cũng tròn đầy nỗi nhớ

Ánh đèn vàng góc phố bớt hắt hiu.

Chạm vào lửa mùa đông ấm áp

 

Bếp than hồng nức mũi ngô khoai

Đã đi xa vẫn nhớ cảnh đông dài

 

Không chăn ấm quờ tay bên bếp lửa

Cái nong quây tròn nằm co mấy đứa

Bếp bếp lửa hồng mẹ con mình đỡ lạnh.

 

Đã xa rồi bếp than hồng thuở ấy

 

Theo dòng đời chúng con đã lớn lên

Thương lắm mẹ ơi tóc bạc lưng còng

 

Nhớ cảnh xưa quây tròn bên bếp lửa

Bếp nhà mình con vẫn thầm ấp ủ

Tình thương này truyền dạy cháu con.

 

Gió mùa đông trở bên nào cũng lạnh

 

Thao thức hoài không ngủ được mẹ ơi

Sợ một mai gió đánh lá rụng rơi

 

Không có ai nhớ về nguồn cội

Nơi mái ấm gia đình, bếp lửa mẹ nhóm lên

Có thương cổng làng mới yêu toàn xã hội.

 

Thầm dấu kín vào lòng bao trăn trở

 

Biết nói gì khi nỗi nhớ nào vơi

Hứa bên nhau chung sống hết quảng đời

 

Giờ cùng bước sao xa rời cách trở

Nhưng tình anh luôn dâng mãi dạt dào

Mang dành hết và trao em tất cả…

 

ĐINH MINH THÀNH (QUẢNG BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *