Những linh hồn// Ôi mới gần đây còn nói cười vui vẻ/ Dịch dã mịt mùng sao chẳng thấu cao xanh?// Những người ngã xuống/ Những người ở lại/ Nhìn nỗi đau lặn thành vết thương sâu.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Đôi lúc bần thần
Hơn mười nghìn
Hơn một vạn sinh linh
Đâu phải là số nhỏ
Những mong manh kiếp cỏ
Xót quá chừng!
Những linh hồn
Ôi mới gần đây còn nói cười vui vẻ
Dịch dã mịt mùng sao chẳng thấu cao xanh?
Những người ngã xuống
Những người ở lại
Nhìn nỗi đau lặn thành vết thương sâu.
Im lặng bàng hoàng
Như cơn ác mộng
Trải nghiệm mấy năm đủ liêu xiêu nhân loại
Dù có ngày bình thường trở lại
Vẫn khắc ghi hai chữ: cúm tàu
Giá trị nào cần phải đổi thay?
Sau tất cả con người sẽ lắng nghe
Hiểu chọn lọc tự nhiên mà sinh tồn yên ả
Và tình yêu thương là tất cả
Sân si là tự đoạ đày
Địa ngục cũng từ ý nghĩ nhỏ nhen
Cần sống hoà hợp cùng thế giới đại tự nhiên.
Sự hi sinh giữa thời bình
Không bom rơi súng nổ
Mà kinh hoàng hơn cả chiến tranh
Ngày mai
Cây hi vọng sẽ đâm chồi nảy lộc
Những hi sinh không vô nghĩa bao giờ.
ĐỖ THU HẰNG (HÀ NỘI)