Thơ 1-2-3 Đoàn Hạnh: Những mạch ngầm yêu thương bất tận

Ánh dương hồng sưởi ấm tim con/ Dẫu trắc trở, khó khăn không bao giờ đơn độc// Nơi nương náu tâm hồn, nơi trú ngụ an yên/ Nơi cởi bỏ hết ưu phiền/ Con hạnh phúc cài bông hồng đỏ trên ngực trái.

Nhà giáo Đoàn Hạnh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

 

Những chiến binh áo trắng tình nguyện

 

Trên mặt trận không đạn bom, không tiếng súng

Máu không rơi mà cái chết cận kề

 

Kẻ thù vô hình càn quét

Giặc bạo tàn, khuyến cáo khoảng cách xa

Em tình nguyện ngược đường xuyên thẳng vào tâm dịch.

 

Ấm nồng yêu thương mùa dịch

 

Phố phường xe cộ như mắc cửi

Bỗng quạnh hiu bởi con số F0

 

Những chốt chặn đêm ngày không ngủ

Âu lo rào chắn, dây chăng

Không ngăn nổi chia sẻ tình người.

Hạnh phúc đời thường là món quà vô giá

 

Khi ta mải miết với vòng quay được – mất

Hạnh phúc vô hình trượt quỹ đạo, vô tâm

 

Kẻ thù chung ráo riết phá cộng đồng

Cuộc sinh tồn bảo toàn tính mạng

Chìa khóa nào? Tôi, bạn rõ phải không?

 

Những mạch ngầm yêu thương bất tận

 

Ánh dương hồng sưởi ấm tim con

Dẫu trắc trở, khó khăn không bao giờ đơn độc

 

Nơi nương náu tâm hồn, nơi trú ngụ an yên

Nơi cởi bỏ hết ưu phiền

Con hạnh phúc cài bông hồng đỏ trên ngực trái.

 

Mải miết những chuyến đò đời

 

Tháng ngày cần mẫn trên dòng sông tri thức

Trải đóa yêu thương bồi đắp phù sa

 

Hạt giống chồi xanh thơm mùa quả ngọt

Mái tóc thời gian bụi phấn vương rơi

Có ai đo được tấm lòng bao la người thầy?

 

ĐOÀN HẠNH (THÁI NGUYÊN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *