Hoa khuya// Bóng sáng hắt lưa thưa từ ngọn đèn vàng/ Sông lênh loang về biển.// Giấc mơ nào xuôi dòng, cơn mộng nào ngược sóng/ Níu một câu thơ muộn/ Chợt bông hoa vừa mở cánh, hương trăng…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Hoa khuya
Bóng sáng hắt lưa thưa từ ngọn đèn vàng
Sông lênh loang về biển.
Giấc mơ nào xuôi dòng, cơn mộng nào ngược sóng
Níu một câu thơ muộn
Chợt bông hoa vừa mở cánh, hương trăng…
Hoàn hảo
Những nếp uốn tinh tế
Làn hương đánh thức ban mai trong.
Hình như, tiếng đập cánh náo nức của bầy ong
Và lưới tơ vô hình giăng mắc
Nụ cười là linh hồn của màn sắp đặt. Lúc này…

Chiều trên đảo
Thảm cỏ thẫm xanh dưới bóng hoàng hôn
Lối nhỏ quanh co đường viền hương dạ thảo.
Rặng cây thì thầm kí âm của gió
Sóng dạt dào nhịp thở triều dâng
Ai vừa biên nhật trình dấu nhớ mênh mông…
Mùa đỗ quyên còn đợi
Dấu chân nào bấu vào sườn dốc
Thương gốc cây cắm rễ vượt đá mà xanh.
Vầng ngực nào đẫm ướt sương
Thấm hơi thở lạnh buốt nhọc nhằn gùi đất lên núi
Vì sao đỗ quyên cháy không nguôi trên những đỉnh tai mèo.
Biển đêm
Diềm sóng viền lên bờ vai
Hàng dương dặt dìu lời ru của gió.
Lùi xa muôn dải đèn màu, dòng người xuôi ngược
Những con sứa hóa băng trên ngấn cát
Đêm biển khởi đầu sự yên lặng – khúc hùng ca.
HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)