Đường phố buồn với người lẻ loi// Tôi đặt từng bước chân thấm mỏi/ Ngổn ngang những âu lo// Vô chừng những lụy phiền/ Quá nhiều nỗi sợ hãi/ Những phận đời cô đơn trên chính quê hương mình.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đường phố buồn với người lẻ loi
Tôi đặt từng bước chân thấm mỏi
Ngổn ngang những âu lo
Vô chừng những lụy phiền
Quá nhiều nỗi sợ hãi
Những phận đời cô đơn trên chính quê hương mình.
Tôi cần cái nắm tay
Tôi cần những nụ hôn
Sao tôi chẳng thể hôn
Khi quanh mình bao dỗi hờn nghi kị
Con chim nhỏ gãy cánh
Xếp mình trong những nỗi ưu tư
Bệnh viện đông những người đang khó thở
Trái tim tôi thì loạn nhịp
Bài thơ tôi viết lạc vần
Mọi sự thật không đúng không sai
Tôi trở về căn phòng tìm mùi hương chăn gối
Tất cả sự thật ngủ thiếp trong những cái lắc tay
Tôi tìm tình yêu
Như cách tôi đang tin vào sự thật
Như cách tôi đang tin con người
Mà sao chính tôi sống còn chưa thật
Tôi sợ đau mình trong những thứ nhiễu nhương
Rồi hôm nay tôi lại đi tìm hai chữ tình yêu
Vòng tay mẹ ấm trong từng hơi thở nhẹ
Ngày trở về hoàng hôn yếu nắng xanh
Chỉ có bàn tay, chỉ có môi bập bẹ
Muốn nói một điều gì
Muốn nói rất nhiều lời
Chỉ một nội dung, con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi…
17.11.2021
HỒ XUÂN ĐÀ