Gió mưa gian khó không sờn lòng// Bú nhờ sữa hàng xóm/ Uống từng chén nước cơm// Ăn độn sắn khoai quá nửa/ Đêm đêm bên ngọn đèn dầu leo lét/ Đu theo con chữ ước mơ ta lớn thành người.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Gió mưa gian khó không sờn lòng
Bú nhờ sữa hàng xóm
Uống từng chén nước cơm
Ăn độn sắn khoai quá nửa
Đêm đêm bên ngọn đèn dầu leo lét
Đu theo con chữ ước mơ ta lớn thành người.
Mang cánh đồng quê vào đại học
Có giọt mồ hôi trên lưng áo mẹ cha
Có sức con trâu oằn mình cày sâu, bừa nhọc.
Vác vào giảng đường từng hũ gạo, cân thóc
Nặng nợ mẹ cha, nặng nợ quê hương
Ta mang tình quê theo khắp dặm trường.
Trào dâng nỗi nhớ ruộng vườn
Đã lâu rồi chưa được về thăm nhà
Thời buổi Cô-vi gần bỗng hoá xa.
Tích tụ, chất chồng, đặc quánh
Như trẻ thơ phấp phổng trưa trưa đợi mẹ
Nỗi nhớ len cả vào cả giấc ngủ chập chờn.
Quê hương ơi nói mấy cho vừa
Trĩu lòng thương nhớ nhớ thương
Mong ngày hết dịch rộng đường về thăm.
Xa quê từ buổi giêng rằm
Trăng tàn rồi trăng khuyết
Vẫn xa xăm đường về.
Sài Gòn, đầu tháng 10.2021
HUỲNH KHANG