Oa oa tiếng con trẻ khóc chào đời// Con khóc không có giọt nước mắt nào/ Nhưng có giọt nước mắt hạnh phúc trong mắt mẹ.// Tham, sân, si làm thiếu vắng nụ cười/ Đời là bể khổ chăng? Hay ta tự mình làm khổ?/ Nhắm mắt lìa đời lại thấy giọt lệ tuôn.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Chấm nhỏ bầu trời
Một chiếc máy bay ngược chiều
Côi cút giữa mênh mông.
Nó vẫn thui thủi bay
Trong khoảnh khắc hoàng hôn vừa tắt
Tôi nhìn thấy nỗi cô đơn đến rợn người.
Oa oa tiếng con trẻ khóc chào đời
Con khóc không có giọt nước mắt nào
Nhưng có giọt nước mắt hạnh phúc trong mắt mẹ.
Tham, sân, si làm thiếu vắng nụ cười
Đời là bể khổ chăng? Hay ta tự mình làm khổ?
Nhắm mắt lìa đời lại thấy giọt lệ tuôn.
Hạ về miền nắng gió
Nắng chói chang trên miền châu thổ
Cơn gió nam cồ về giật phăng phăng.
Nghiêng trời chiều
Xác xơ cây cỏ
Nhễ nhại phòng thi lũ học trò.
Quê hương đâu chỉ có một!?
Khi ở làng xã quê tôi là xóm nhỏ
Ra khỏi làng xã thì làng xã là quê hương.
Ra khỏi huyện tỉnh quê hương là huyện tỉnh
Ra khỏi Việt Nam,Việt Nam là quê hương.
Tình yêu quê hương lớn dần lên theo bước chân mình.
HUỲNH KHANG