Thơ 1-2-3 Huỳnh Thanh Liêm: Ớt cay bởi xót thật lòng giữ hết phần mình gay gắt

Ghen ngược ghen xuôi// Cỏ cây khát bầu trời ghen mây gió/ Trời đất ghen, tài tình chi lắm người ơi!// Ớt cay bởi xót thật lòng giữ hết phần mình gay gắt/ Nóng xé, quên mình là duy nhất/ Đâu biết kề bên còn có ớt cay hơn.

Nhà thơ Huỳnh Thanh Liêm

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Giao mùa đã trót dịu dàng

 

Em và heo may ở lại

Anh vội vàng như mùa hạ, đi đâu?

 

Gió trở phong phanh. Mùa dang dở – lời hẹn mong manh

Dẫu hoa cúc có vàng tha thiết

Một nửa thu, hoang vắng… như anh

 

Ghen ngược ghen xuôi

 

Cỏ cây khát bầu trời ghen mây gió

Trời đất ghen, tài tình chi lắm người ơi! *

 

Ớt cay bởi xót thật lòng giữ hết phần mình gay gắt

Nóng xé, quên mình là duy nhất

Đâu biết kề bên còn có ớt cay hơn.

________

* Thơ Nguyễn Du.

Tranh của họa sĩ Thành Chương

Tôi đi tìm tôi

 

Có phải như bao người, ngược dòng trôi?

Đường bơi không may mắn

 

Vòng xoáy gian nan

Bến bờ thinh lặng

Vẫy vùng… vẫn cái bóng của tôi

 

Người mua kẻ bán mang về

 

Đường xa, nguội lạnh

Miếng ngon sao đắng, bồi hồi

 

Ngày… tháng… Đã bao nhiêu người rồi?

Bao nhiêu người rồi không còn cơ hội

Người mua kẻ bán mang về

 

Tháng mười cố giấu những mừng vui

 

Dịch dã – nỗi muộn phiền của nhân loại

Quanh quẩn lo toan. Nước mắt biệt ly nóng hổi

 

Những gã đàn ông ngập ngừng, bối rối

Không mang về những đóa hoa tươi, những người yêu không có lỗi

Còn đó mừng vui trong… ký ức tháng mười

 

Khổ đau hay vô thường?

 

Trần thế mênh mang hoài niệm

Mùa thu mau nước mắt

 

Giọt xót xa rơi khắp

Sắc xanh đổi màu

Tàn úa. Lá rơi!

 

HUỲNH THANH LIÊM

(NHA TRANG – KHÁNH HÒA)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *