Bên họng súng có tiếng thép hồi sinh/ Đứa trẻ móc thời gian trên lưng trần trụi// Chiếc áo len màu sọc đỏ vẽ đường bay/ Cuộc di tản của những viên đạn/ Trám lấy tuổi thơ vết sẹo trên răng loài người

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Tiếng bom dội vào đêm tàng thức
Lỗ đạn tròn như viên ngọc trên ngón tay chạm màu quá khứ
Hàng triệu năm đóng đinh lòng kiêu hãnh
Không phải nó mà là ý nghĩ
Lòng tham vô hạn tróc lên từ ánh sáng ngoại biên
Kí sinh sự vĩ đại tạo tác chiến tranh
Những bước chân lạc vào lịch sử
Bên họng súng có tiếng thép hồi sinh
Đứa trẻ móc thời gian trên lưng trần trụi
Chiếc áo len màu sọc đỏ vẽ đường bay
Cuộc di tản của những viên đạn
Trám lấy tuổi thơ vết sẹo trên răng loài người
Những cái xác chưa từng nằm yên
Trong vùng chính não ký ức đột kích mảnh bom bay
Tiếng bước chân rơi vào bóng tối và khói súng
Người đàn bà khỏa trần trên đường ray nhân loại
Tội ác trong veo như giọt sữa non đầu đời
Bóng lên trên môi đứa trẻ tiếng pháo thay lời ru

Lương tri chỉ là liều thuốc an thần
Những chiếc rìu tạo ra bởi tổ tiên loài người
Những chiếc sừng mất đi bởi các con của loài người
Sinh mạng được bới lên từ đường rơi
Chiến tranh được xé ra để gìn giữ
Sự phân chia đồng bộ trong những tế bào hình răng cưa
Chiếc áo nhuộm bùn ít hơn nhuộm máu chiến tranh
Chúng ta đã mặc chúng qua hàng triệu năm
Và lộng lẫy bởi những ý nghĩ
Sự tàn phá mang gương mặt khôi hài
Như chú hề trích lục những vở kịch buồn
Phía sau gương mặt sáng bóng là trũng màu tăm tối
Đi qua vùng xác sống tìm một sự chết
Trong chính kịch của thể người
Phát tán sự bạo tàn để tạo lòng lương thiện
Thổi phồng lòng dũng cảm để lấp sự nhút nhát
Và vì thế máu luôn đóng băng trên họng súng
Trong ngân hàng chất đầy vàng và mùi xác sống
Ngọt như lưỡi dao
Chưa đủ để tràn vào ký ức
Và lịch sử sẽ được viết lại bằng máu
Trên bia mộ và trong cả dòng tự
Lòng tham như biên độ ánh sáng biến thiên loài người
Hàng triệu hay tỉ người đã chết trong luân hồi cuộc chiến.
Vĩnh Long, 4.2022
LÊ ĐỖ LAN ANH