Những niềm vui đúng nghĩa, những phơi phới xuân thì/ Cuộc hành trình toại ý, những buốt lòng khép mi// Khi ánh ngày ló rạng, “bản nháp” về cuộc đua/ Lúc chạy gằn ngựa vía, lúc bò lê như rùa/ Mãi chưa rành đáp số, ta đang thiếu hay thừa?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chỉ đêm sâu biết rõ ta sống hai cuộc đời
Những niềm vui đúng nghĩa, những phơi phới xuân thì
Cuộc hành trình toại ý, những buốt lòng khép mi
Khi ánh ngày ló rạng, “bản nháp” về cuộc đua
Lúc chạy gằn ngựa vía, lúc bò lê như rùa
Mãi chưa rành đáp số, ta đang thiếu hay thừa?
Và ta sống có bình yên làm chứng
Ngày sắc lẻm xén ngọt từng lát cắt an lành
Những nụ hoa còn phập phồng khát nở dưới bình minh
Chỉ đột nhiên bị giật phắt khỏi cõi bình thường
Mới thấm cảm ngữ điệu bình thường đáng giá
Báu vật khó nắm giữ chết ngạt trong cái không còn hiện hữu.
Mặc kệ gió mật tấu khúc phiếm du biến dạng
Mặt hồ phẳng lặng mang gương mặt thẳm sâu
Cho mặt trời, mặt trăng, các vì sao soi mình, tình tự
Những phản chiếu, hào quang cô đúc dòng cảm thức thời gian
Vết sẹo xấc xược, hiện thân điềm gở và tạc khắc nỗi đau
Rủ nỗi buồn không thể san ủi hoài thai tĩnh tại.
Ta có nhiều cơ hội để chùn tay
Thỉnh thoảng, cuộc sống ném vào ta vài thị phi, cay nghiệt
Có kẻ cố nhặt hết lên, rình thời cơ quăng trả lại
Sòng phẳng với nghịch cảnh, trò chơi tốn hại kiếp người
Vắc xin nào điều trị được ứng xử tệ bạc. Hỡi cái tôi?
Nếu mỗi chúng ta không là Thứ Tha: Kẻ nội công thâm hậu.
Người đàn bà chống chọi với ung thư
Vòng tay ẵm đứa bé trai mới sinh run lên bần bật
Hai đứa chị ngác ngơ, sợ sệt bíu chặt bờ vai
Nhìn cảnh vợ con, gã đàn ông ngao ngán thở dài
Rồi dăm bận mượn say bỏ đi gặp niềm vui mới
Người mẹ đôi lần rùng mình trước sông sâu…. thờ thẫn quay về.
Giặc Cô vít công phá những thành trì
Ban đầu, tưởng chỉ là vấn nạn của ngoại bang
Từ lúc nào nó thành đại sự quốc gia: Hiểm họa
Nhanh như tốc độ ánh sáng, bão Cô vít càn quét toàn cầu
Cuộc xâm lăng đạp băng mọi rào cản, kiến tạo bể dâu
Vũ khí công hiệu dập tắt cuộc chiến này: Sát cánh vì nhau!
LÊ KIM PHƯỢNG (HÀ NỘI)