Thơ 1-2-3 Lê Thanh Hùng: Có phải hận thù làm cho đời người ta ngắn lại

VHSG- “Trong góc khuất tâm hồn điều gì âm ỉ mãi/ Đã tự ti thì thường là người hay ghen tị”. Kinh nghiệm sống phong phú còn giúp nhà thơ của đất Bắc Bình – Bình Thuận đúc kết: “Với một niềm tin chưa hề nhạt phai/ Ta đã bước qua một thời sấp ngửa/ Cũng khẽ khàng “Khép lại quá khứ, để hướng tới tương lai”. Là một trong những tác giả sớm tham gia sáng tác thơ 1-2-3, ông viết chậm mà chắc và đã được nhận tặng thưởng tháng 11.2020.

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Ào ạt nắng trên vụng đời bươn chải

 

Gió say mùa cũ vẫn lênh loang

Anh lặng lẽ bước khôn bước dại

 

Tan vỡ rồi những giấc mơ hoang

Buông thả một quãng đời gấp gãy

Chỉ tại em, sao quá cầu toàn…

         

Quá khứ chỉ là điểm tựa

 

Mà tương lai không phải là quá khứ kéo dài

Dù đã có bao lời đoan hứa

 

Với một niềm tin chưa hề nhạt phai

Ta đã bước qua một thời sấp ngửa

Cũng khẽ khàng “Khép lại quá khứ, để hướng tới tương lai”

Lần đầu tiên từ giã một tình yêu

 

Khi chúng ta đã suy nghĩ nghịch chiều

Em bình thản trong đêm, trời trở gió

 

Một vệt sương giăng, con phố dài mờ tỏ

Rất nhẹ nhàng, em nói châng lâng

“Cái em cần, anh không có, cái anh có thì em không cần”…

 

Có phải hận thù làm cho đời người ta ngắn lại

 

Trong góc khuất tâm hồn điều gì âm ỉ mãi

Đã tự ti thì thường là người hay ghen tị

 

Cười trên nỗi đau của người khác, bằng những hàm ngôn hoa mỹ

Không buông bỏ thì sống tốt đẹp làm sao?

Đâu mất rồi, đời hồn nhiên như một thuở nào…

 

LÊ THANH HÙNG

(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *