Thơ 1-2-3 Lê Thanh Hùng: Dòng đời chảy bào mòn lòng kiên nhẫn

Sao những người thất bại, không chịu cảm thông// Cứ thích đàm tiếu sự thất bại của người khác/ Dù trong thẳm sâu, biết có điều gì dường như lầm lạc// Rằng nỗi bất hạnh này, không riêng chỉ mỉnh ta/ Dòng đời chảy bào mòn lòng kiên nhẫn/ Sau cơn lũ vô thường, còn lại những người phấn đấu vượt qua

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Có con cò trắng bay về ngang phố

 

Người công nhân già, một thoáng đăm chiêu

Nhìn xa xăm, hướng về nơi cố thổ

 

Nỗi niềm gì mà chợt thấy buồn hiu

Lơ đãng bước về nơi xóm trọ

Một tiếng còi xe, loang vỡ nát buổi tàn chiều

 

Sao những người thất bại, không chịu cảm thông

 

Cứ thích đàm tiếu sự thất bại của người khác

Dù trong thẳm sâu, biết có điều gì dường như lầm lạc

 

Rằng nỗi bất hạnh này, không riêng chỉ mỉnh ta

Dòng đời chảy bào mòn lòng kiên nhẫn

Sau cơn lũ vô thường, còn lại những người phấn đấu vượt qua

Một chóp nắng trong mưa dầm gió bấc

 

Sáng bừng lên, con phố nhỏ hanh hao

Giữa dòng người, xe lao xao tất bật

 

Em đong đưa chiếc váy đỏ ngọt ngào

Bước qua đường, ngược về nơi tìm đến

Mang theo trong lòng, một nỗi khát khao…

 

Chợ chồm hổm người đông, con phố chật

 

Sao em lại còn xoè tay vén tóc

Cho bao chàng trai cứ ngoảnh mặt lại đứng nhìn

 

Trong tiếng cằn nhằn, giữa dòng người len ngang len dọc

Anh đứng sẽ sàng

Xớ rớ hóng tin

 

LÊ THANH HÙNG

(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *